Nhật ký Lòng Chúa Thương Xót tập 1 đoạn (445-459)

Thứ Năm, Giờ Chầu Đêm

445 Khi tôi đi chầu, trạng thái tịnh hiệp lập tức chiếm đoạt tôi, và tôi nhìn thấy Chúa Giêsu đang chịu trói ghì vào cột đá, bị tước lột y phục, và ngay lúc đó trận đòn cũng bắt đầu. Tôi nhìn thấy bốn người đàn ông thay phiên nhau dùng roi đánh Chúa. Trái tim tôi hầu như ngưng đập khi chứng kiến những cảnh đày đọa này. Chúa phán với tôi, Cha đã chịu đau đớn hơn cả những gì con nhìn thấy. Và Chúa Giêsu tỏ cho tôi biết những tội lỗi nào đã bắt Người phải chịu đánh đòn: đó là những tội phạm đến đức trong sạch. Ôi, nỗi đớn đau tinh thần của Chúa Giêsu lúc chịu đánh đòn kinh hãi biết bao! Khi ấy, Chúa Giêsu phán với tôi, Con hãy nhìn xem nhân loại trong tình trạng hiện thời. Ngay lúc đó, tôi nhìn thấy những điều kinh hoàng: các lý hình bỏ mặc Chúa Giêsu ở lại đó, và có những người khác tra tay đánh đập Người; họ nắm chặt những chiếc roi tua và đánh đập Chúa một cách dã man. Những người này là các linh mục, các tu sĩ nam nữ, và các vị có thẩm quyền cao sang trong Giáo Hội, điều này đã làm tôi thất kinh. Cũng có những giáo dân đủ mọi lứa tuổi, mọi hoàn cảnh sống.

Tất cả đều trút những lời thóa mạ vào Chúa Giêsu vô tội. Nhìn thấy cảnh tượng này, trái tim tôi như lâm vào tình trạng hấp hối. Trong khi chịu những lý hình đánh đập, Chúa Giêsu vẫn im lặng và nhìn vào khoảng không; nhưng khi những linh hồn mà tôi vừa nói đến đánh đập Chúa, thì Người nhắm nghiền mắt lại, và có tiếng rên rỉ thống thiết phát ra từ Trái Tim Người. Chúa Giêsu cho tôi biết tường tận về sự nặng nề xấu xa của những linh hồn vong ân bạc nghĩa này: Con hãy coi, đây là một cực hình còn ghê rợn cả cái chết của Cha. Khi ấy, đôi môi mím lại, tôi bắt đầu cảm nghiệm (186) nỗi cay cực của cái chết, và tôi nhận thấy không ai có thể an ủi hoặc đưa tôi ra khỏi tình trạng ấy được ngoại trừ chính Đấng đã dẫn tôi vào. Khi đó, Chúa phán với tôi, Cha thấy nỗi đau khổ chân tình của trái tim con đã đem đến một an ủi lớn lao cho Trái Tim Cha. Con hãy nhìn xem để được an ủi.

446 Khi ấy, tôi thấy Chúa Giêsu chịu đóng đinh trên thập giá. Khi Chúa bị treo lên một lúc, tôi thấy một đám đông các linh hồn cũng chịu đóng đinh như Người. Rồi tôi thấy một đám đông thứ hai, thứ ba. Đám đông thứ hai không chịu đóng đinh vào thập giá [của mình], nhưng cầm chặt thập giá trong tay. Đám đông thứ ba không chịu đóng đinh, mà cũng chẳng cầm thập giá trong tay, nhưng kéo lê phía sau và tỏ ra nhăn nhó. Chúa Giêsu lúc đó phán với tôi, Con có thấy những linh hồn này không? Những ai chịu đau khổ và khinh bỉ như Cha, họ sẽ nên giống Cha trong vinh quang. Những ai ít giống Cha trong đau khổ và khinh bỉ cũng sẽ ít giống Cha trong vinh quang.

Trong số các linh hồn chịu đóng đinh, đông đảo nhất là các vị trong hàng giáo sĩ. Tôi còn thấy một số vị quen biết và điều đó làm tôi rất vui mừng. Khi ấy, Chúa Giêsu phán với tôi rằng: Trong giờ nguyện gẫm ngày mai, con hãy suy gẫm về điều hôm nay con đã được nhìn thấy. Và ngay sau đó, Chúa Giêsu biến đi.

447 Thứ Sáu. Tôi ngã bệnh và không thể tham dự thánh lễ. Lúc bảy giờ sáng, tôi được thấy cha giải tội của tôi đang dâng lễ, và tôi cũng được thấy Chúa Giêsu Hài Đồng. Gần cuối thánh lễ, thị kiến chấm dứt. Và tôi thấy mình trong phòng riêng như trước. Tôi mừng vui khôn tả vì mặc dù không thể tham dự thánh lễ trong nhà nguyện, nhưng tôi đã được tham dự tại một nhà thờ xa hơn. Chúa Giêsu là thần dược cho tất cả.

(187) Ngày 30 tháng 7 năm 1935

448 Lễ thánh Inhaxiô. Tôi cầu nguyện tha thiết với thánh nhân, trách ngài chỉ đứng bàng quan mà không đến trợ giúp tôi trong những vấn đề hệ trọng nhưbviệc thực thi thánh ý Chúa. Tôi thưa với ngài, “Lạy thánh nhân, quan thầy của chúng con, đấng cháy lửa mến yêu và nhiệt thành vì vinh quang rạng rỡ hơn cho Thiên Chúa, con khẩn khoản nài xin thánh nhân giúp con thực hiện các chương trình của Chúa.” 97 Việc này xảy ra trong giờ thánh lễ. Khi ấy, tôi nhìn thấy thánh Inhaxiô bên phía trái bàn thờ, với một quyển sách lớn trên tay. Thánh nhân nói những lời này với tôi, “Hỡi con, ta không hững hờ với công cuộc của con đâu. Bộ luật có thể được thích nghi, và có thể thích nghi được với hội dòng này.” Và đang lúc chỉ tay vào quyển sách lớn, thánh nhân biến đi. Tôi rất vui mừng vì các thánh đã lưu tâm nhiều đến chúng ta, và chúng ta được liên kết mật thiết với các ngài.

Ôi, lòng nhân lành của Thiên Chúa! Thế giới siêu nhiên thật xinh đẹp biết bao, ngay dưới trần gian này, chúng ta đã được hiệp thông với các thánh! Suốt ngày, tôi cảm thấy sự hiện diện của đấng thánh bổn mạng đáng yêu này.

Ngày 5 tháng 8 năm 1935. Lễ kính Đức Mẹ Nhân Lành

449 Tôi đã dọn mình mừng lễ này sốt sắng hơn những năm trước. Vào buổi sáng chính ngày lễ, tôi phải chịu một cuộc chiến đấu trong lòng với ý nghĩ rằng tôi sẽ phải lìa bỏ hội dòng được hưởng nhờ sự phù trợ đặc biệt của Đức Mẹ.

Cuộc chiến kéo dài suốt giờ nguyện gẫm và thánh lễ thứ nhất. Đến thánh lễ thứ hai, tôi hướng về Đức Mẹ thân thưa rằng tôi khó lòng mà rời bỏ được hội dòng này, “hội dòng được hưởng nhờ sự chở che của Mẹ, Mẹ Maria ơi.” Khi ấy, tôi nhìn thấy Đức Mẹ Đồng Trinh, xinh đẹp vô ngần. Mẹ xuống khỏi bàn thờ và đến bàn quì của tôi, giữ tôi ở sát bên Mẹ và nói, Nhờ lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa, Mẹ là Hiền Mẫu của tất cả các con. Linh hồn nào trung thành thực thi thánh ý Thiên Chúa là linh hồn đẹp lòng Mẹ nhất. Mẹ cho biết tôi đã trung thành thực thi thánh ý Chúa (188) và đã được ơn nghĩa trước mắt Người.

Đừng sợ hãi những trở ngại trước mắt, nhưng hãy ngắm nhìn cuộc Thương Khó của Con Mẹ, và như vậy, con sẽ được chiến thắng.

Giờ Chầu Đêm

450 Tôi chịu đau đớn dữ dội và dường như không thể tham dự phiên chầu của mình, tôi tập trung hết nghị lực ý chí, và dù bị ngã trong phòng, tôi cũng chẳng lưu tâm đến những cơn đau, vì tôi đã có cuộc Khổ Nạn Chúa Giêsu trước mắt. Khi vào nhà nguyện, tôi nhận được một tri thức nội tâm về phần thưởng lớn lao Thiên Chúa đang dọn sẵn cho chúng ta, không những về các việc lành, mà còn về ước nguyện chân thành muốn thực hiện các việc ấy nữa. Đây thực là một hồng ân lớn lao Thiên Chúa ban!

Ôi, được lao nhọc vì Thiên Chúa và các linh hồn là điều ngọt ngào dường bao! Tôi không muốn nghỉ ngơi trong trận chiến này, nhưng sẽ chiến đấu cho đến hơi thở cuối cùng vì vinh quang của Đức Vua và Thiên Chúa của tôi. Tôi sẽ không buông thanh gươm cho đến khi Chúa gọi tôi đến trước ngai tòa của Người; tôi không sợ những nhát chém, bởi vì Thiên Chúa là khiên thuẫn của tôi. Chính kẻ thù phải sợ chúng ta chứ không phải chúng ta sợ hắn. Satan chỉ chiến thắng những kẻ kiêu ngạo và những kẻ nhát đảm, vì những người khiêm nhượng là những người mạnh mẽ. Không gì làm cho một linh hồn khiêm nhượng phải bối rối hoặc khiếp hãi. Tôi đã chuyển hướng chuyến bay của tôi vào chính trung tâm sức nóng của mặt trời, và không gì có thể hạ thấp đường bay ấy nữa. Tình yêu không cam tâm trở thành tù nhân; nó tự do như một nữ hoàng. Tình yêu đạt được Thiên Chúa.

451 Một lần kia, sau khi hiệp lễ, tôi nghe những lời này: Con là nơi cư ngụ của Chúng Ta. Lúc ấy, tôi cảm thấy trong linh hồn sự hiện diện của Thiên Chúa Ba Ngôi, Thiên Chúa Cha, Thiên Chúa Con, và Thiên Chúa Thánh Thần. Tôi thấy mình là đền thờ của Thiên Chúa. Tôi cảm nghiệm là con nhỏ của Thiên Chúa Cha. Tôi không thể giải thích được nhưng linh hồn tôi hiểu thấu tất cả điều này. Lạy Đấng Chí Thiện vô biên, Chúa đã hạ mình thái quá mà đến với thụ tạo đớn hèn của Chúa!

452 Ước chi các linh hồn biết sống tịnh tâm hơn, Thiên Chúa sẽ lên tiếng ngay với họ, vì sự chia trí làm chìm ngập lời của Chúa.

453 (189) Một lần kia, Chúa phán với tôi, Tại sao con khiếp hãi và run sợ khi được kết hợp cùng Cha? Cha buồn phiền khi một linh hồn nghiêng ngả theo các nỗi sợ không đâu. Ai dám động đến con khi con đang ở bên Cha? Linh hồn quí yêu nhất đối với Cha là linh hồn tin tưởng mãnh liệt vào lòng nhân lành của Cha và hoàn toàn tín thác vào Cha. Cha đổ đầy sự tín nhiệm của Cha trên họ và ban cho họ tất cả những gì họ xin.

454 Một lần kia, Chúa phán với tôi, Hỡi ái nữ của Cha, con hãy nhận lãnh những ân sủng bị người ta khinh dể; con hãy lãnh nhận nhiều hết sức của con. Lúc ấy, linh hồn tôi dạt dào tình yêu Thiên Chúa. Tôi cảm thấy được kết hợp với Người một cách nồng nàn đến độ không thể tìm được lời mà diễn tả mối hợp nhất ấy; trong tình trạng đó, tôi bỗng nhiên cảm thấy tất cả những gì của Thiên Chúa, tất cả những thiện hảo và những báu tàng của Người đều thuộc về tôi, mặc dù tôi chỉ giữ được một chút mà thôi, vì một mình Chúa là quá đủ cho tôi rồi. Trong Chúa, tôi thấy mọi sự là của tôi; không có Chúa – không có gì cả.

Tôi không tìm hạnh phúc bên ngoài nội tâm của tôi là nơi Thiên Chúa ngự trị. Tôi mừng vui vì Thiên Chúa cư ngụ trong tôi; ở đây, tôi được sống liên mãi với Người; ở đây có tâm tình đằm thắm nhất giữa tôi với Người; ở đây, tôi sống với Người trong an toàn; ở đây là nơi tôi không bị con mắt người đời xoi mói. Đức Mẹ Đồng Trinh khích lệ tôi sống thân tình như thế với Chúa.

455 Khi đau khổ hành hạ tôi, nó không còn gây cho tôi nỗi đắng cay nào nữa, những an ủi lớn lao cũng chẳng cuốn phăng tôi được. Tôi được chan chứa bình an và dạt dào thanh thản từ tri thức chân lý ấy.

Những tâm hồn ganh ghét sống chung quanh làm sao gây hại cho tôi nổi đang khi tôi được hoan hưởng sung mãn niềm hạnh phúc trong linh hồn? Còn những tâm hồn tử tế sống chung quanh sẽ giúp đỡ gì được cho tôi một khi tôi không có Chúa trong lòng? Khi Thiên Chúa ở trong tôi, ai có thể làm hại được tôi?

+ (190) J.M.J. Vilnius, ngày 12 tháng 8 năm 1935

Kỳ Tĩnh Tâm Ba Ngày

456 Vào buổi tối khai mạc kỳ tĩnh tâm, khi đang lắng nghe các chủ điểm để suy gẫm, tôi đã nghe thấy những lời này: Trong kỳ tĩnh tâm này, Cha sẽ nói với con qua miệng lưỡi vị linh mục này hầu kiện cường và đảm bảo cho con về sự thật của những lời Cha đã nói trong nơi thẳm sâu linh hồn con. Mặc dù đây là kỳ tĩnh tâm cho mọi chị em, nhưng Cha đặc biệt tưởng nghĩ đến con trong tâm trí Cha, vì Cha muốn củng cố con mạnh mẽ và không còn sợ hãi giữa những thù nghịch đang chờ phía trước. Vì thế, con hãy chăm chú lắng nghe những lời của linh mục và suy gẫm trong nơi sâu thẳm linh hồn con.

457 Ôi, kinh ngạc biết bao vì mọi điều cha [giảng phòng] nói về việc kết hợp và những trở ngại cho việc kết hợp với Thiên Chúa. Tôi đã từng trải nghiệm từng nét những điều ấy trong linh hồn và đã được nghe biết từ Chúa Giêsu, Đấng phán dạy trong nơi sâu thẳm của linh hồn tôi. Sự hoàn thiện hệ tại ở việc hợp nhất mật thiết với Thiên Chúa.

458 Trong giờ nguyện gẫm lúc mười giờ, cha [Rzyckowski 98] đã nói về lòng xót thương và tình nhân hậu của Thiên Chúa đối với chúng ta. Cha giảng rằng khi duyệt lại lịch sử của nhân loại, chúng ta có thể nhìn thấy lòng nhân lành vô biên của Thiên Chúa trên từng bước đường. Tất cả các ưu phẩm của Thiên Chúa, chẳng hạn toàn năng và thượng trí, đều góp phần giúp chúng ta thấy được ưu phẩm cao trọng nhất; tức là lòng nhân lành của Người. Lòng nhân lành của Thiên Chúa là ưu phẩm cao trọng nhất của Người. Nhiều linh hồn cố gắng nên trọn lành nhưng lại không ý thức về lòng nhân lành vô biên của Thiên Chúa. Tất cả những điều cha giảng trong giờ nguyện gẫm về lòng nhân lành của Thiên Chúa đều giống như những điều Chúa Giêsu đã nói với tôi về ngày lễ kính (191) Lòng Thương Xót Chúa. Giờ đây, tôi hiểu rõ những gì Thiên Chúa đã hứa với tôi; tôi không còn hoài nghi nữa; ngôn từ của Thiên Chúa thật trong sáng và rõ ràng.

459 Trong giờ nguyện gẫm, tôi nhìn thấy Chúa Giêsu trong y phục trắng trên bàn thờ, tay Người cầm quyển tập tôi dùng để ghi chép những điều này. Suốt giờ nguyện gẫm, Chúa Giêsu cứ im lặng lật giở từng trang quyển tập này; tuy nhiên, tâm hồn tôi không thể chịu nổi ngọn lửa đang nung nấu trong linh hồn. Mặc dù ý chí tôi ra sức kiềm chế và không để người khác nhìn thấy những gì đang xảy ra trong linh hồn tôi, nhưng đến cuối giờ nguyện gẫm, tôi cảm thấy không còn làm chủ mình được nữa. Khi đó, Chúa Giêsu phán với tôi, Trong quyển tập này, con chưa ghi chép mọi điều về lòng nhân lành của Cha đối với nhân loại; Cha mong con đừng bỏ qua một điều nào; Cha muốn tâm hồn con được vững vàng trong bình an trọn vẹn.