Nhật ký Lòng Chúa Thương Xót tập 1 đoạn (430-444)
430 Trong tuần, khi đi thăm cha giải tội [cha Sopocko] và trình bày tình trạng linh hồn với ngài, nhất là về việc tránh né đàm thoại nội tâm với Chúa, tôi được cho biết không được phép tránh né đàm thoại nội tâm với Thiên Chúa, nhưng phải chăm chú lắng nghe những lời Chúa phán bảo.
431 Tôi đã vâng theo lời khuyên của cha giải tội. Trong lần gặp gỡ đầu tiên với Chúa Giêsu, tôi sấp mình dưới chân Chúa, với tâm hồn đau đớn, xin Người tha thứ tất cả. Khi ấy Chúa Giêsu nâng tôi khỏi mặt đất và đặt ngồi bên cạnh Người, rồi cho tôi dựa đầu vào ngực Chúa để có thể hiểu biết và cảm nghiệm hơn nữa những khát vọng của Trái Tim rất dịu hiền của Người. Khi ấy, Chúa phán những lời này với tôi, Hỡi ái nữ của Cha, con đừng sợ hãi gì; Cha luôn luôn ở với con. Tất cả những kẻ nghịch chỉ có thể làm hại con đến mức độ Cha cho phép mà thôi. Con là nơi cư ngụ và là nơi nghỉ ngơi thường xuyên của Cha. Vì con, Cha sẽ kiềm chế cánh tay trừng phạt; vì con, Cha chúc lành cho thế giới.
432 Ngay lúc đó, tôi cảm nghiệm một ngọn lửa trong tâm hồn. Tôi cảm thấy các quan năng ra như chết và không còn biết những điều đang xảy ra chung quanh. Tôi cảm nhận ánh nhìn của Thiên Chúa đang xuyên thấu từng thớ hữu thể của tôi. Tôi ý thức về sự cao cả của Thiên Chúa và tình trạng đớn hèn của mình. Một nỗi đau lạ thường thấu nhập linh hồn tôi, xen lẫn một niềm vui không gì sánh được. Tôi cảm thấy bất lực trong vòng tay ấp ủ của Thiên Chúa. Tôi thấy mình ở trong Người và được tan hòa trong Người như một giọt nước giữa đại dương. Tôi không sao diễn tả được những gì đang xảy ra trong lòng; sau một lúc tâm nguyện như vậy, tôi nghiệm được sức mạnh và năng lực để thực hành những nhân đức khó khăn nhất. Tôi cảm thấy chán ngán với tất cả những ì thế gian coi trọng. Với trót linh hồn, tôi thèm khát sự âm thầm và tĩnh lặng.
433 (180) Tháng 5 năm 1935. Trong việc đạo đức Bốn Mươi Giờ, tôi đã nhìn thấy thánh nhan Chúa Giêsu trong Bánh Thánh được tôn kính trong mặt nhật. Chúa Giêsu nhìn mọi người một cách nhân từ.
434 Tôi thường được thấy Chúa Giêsu Hài Đồng trong thánh lễ. Người cực kỳ xinh đẹp, khoảng chừng một tuổi. Một lần kia, khi nhìn thấy Chúa Hài Đồng trong thánh lễ tại nhà nguyện của chúng tôi, tôi không sao cưỡng lại được nỗi nhung nhớ ray rứt và khao khát mãnh liệt được đến gần bàn thờ để bồng ẵm Người. Vào lúc đó, Chúa Giêsu Hài Đồng đang đứng gần, cạnh ghế quì của tôi, Người chống hai bàn tay nhỏ xíu lên vai tôi, khả ái và vui tươi, ánh nhìn của Người sâu sắc và xuyên thấu. Nhưng đến giờ linh mục bẻ Bánh Thánh, Chúa Giêsu lập tức trở lại bàn thờ, bị bẻ ra, và bị linh mục ăn mất.
Sau hiệp lễ, tôi thấy Chúa Giêsu như trước trong tâm hồn và một cách thể lý, cảm nghiệm được Người suốt cả ngày. Một trạng thái tịnh hiệp hết sức sâu xa, mặc dù không ý thức, đã chiếm hữu tôi, và tôi không trao đổi với bất cứ ai một lời nào. Tôi tránh mọi người hết sức có thể, và chỉ trả lời những câu liên quan đến phận sự của tôi, ngoài ra, không còn một lời nào khác.
Ngày 9 tháng 6 năm 1935. Lễ Hiện Xuống
435 Khi tản bộ trong vườn vào buổi tối, tôi được nghe những lời này: Vì những lời khẩn cầu của con, con và những người đồng tâm với con sẽ lãnh nhận được lòng thương xót cho các con và cho thế giới. Tôi đã hiểu chắc mình sẽ không còn được sống trong hội dòng này nữa. 95 Tôi đã thấy rõ ràng thánh ý Thiên Chúa về tôi một cách khác hẳn. Nhưng tôi vẫn thoái thác, phân bua với Chúa rằng tôi không có khả năng thực hiện công việc này. “Lạy Chúa Giêsu, Chúa quá biết con là gì” [tôi thưa], và tôi bắt đầu kể lể những yếu đuối của mình cho Chúa, ẩn mình dưới những khuyết điểm ấy để Chúa đồng ý rằng tôi không có khả năng thực hiện (181) các chương trình của Người. Khi ấy, tôi nghe những lời này: Đừng sợ; chính Cha sẽ bù đắp tất cả những gì khiếm khuyết nơi con. Những lời này đã xuyên thấu sâu thẳm trong tôi và cho tôi ý thức hơn nữa về sự khốn cùng của mình, và tôi hiểu rằng Lời Chúa đang sống động và xuyên thấu đến những chỗ sâu thẳm. Tôi hiểu Thiên Chúa đòi hỏi tôi phải sống hoàn hảo hơn nữa. Tuy nhiên, tôi vẫn nại vào sự bất toàn của mình để thoái thác.
436 Ngày 29 tháng 6 năm 1935. Khi kể cho cha linh hướng [cha Sopocko] về những điều Chúa yêu cầu tôi, tôi cứ tưởng ngài cũng đồng ý là tôi không đủ khả năng thực hiện tất cả những điều ấy và Chúa Giêsu cũng không sử dụng những linh hồn như tôi vào các công cuộc của Người. Nhưng tôi lại nghe cha đáp rằng những linh hồn như thế mới là những người rất thường được Chúa tuyển chọn để thực hiện các chương trình của Người. Chắc chắn, vị linh mục này đã được Chúa Thánh Thần hướng dẫn; ngài thấu hiểu những bí nhiệm của linh hồn tôi, những bí nhiệm sâu kín nhất giữa tôi với Chúa, cả những điều tôi chưa từng nói cho ngài biết, bởi vì chính tôi không hiểu và Chúa cũng chưa bảo tôi phải nói cho ngài biết. Bí nhiệm ấy thế này: Chúa truyền phải có một hội dòng rao giảng lòng thương xót của Chúa cho thế giới, và bằng kinh nguyện, mà nài xin ơn ấy cho thế giới. Khi vị linh mục ấy hỏi tôi đã từng được các soi động như thế bao giờ chưa, tôi đáp rằng tôi chưa được những mệnh lệnh rõ ràng nào cả; nhưng ngay lúc ấy, một ánh sáng thấu nhập linh hồn tôi, và tôi hiểu Chúa đang nói qua vị linh mục.
437 Tôi đã chữa mình một cách vô ích, rằng tôi chưa nhận được những mệnh lệnh rõ ràng, bởi vì vào cuối cuộc nói chuyện, tôi đã nhìn thấy Chúa Giêsu đứng ở ngưỡng cửa giống như Người được vẽ trên bức hình, và Chúa phán với tôi, Cha ước ao có một hội dòng như thế. 96 Điều này kéo dài chỉ một lúc.
(182) Tuy nhiên, tôi không thưa với Chúa ngay về việc ấy, vì đang vội vã trở về nhà, và tôi cứ nằn nì với Chúa, “Chúa ơi, con không thể thực hiện được những chương trình của Chúa đâu!” Nhưng lạ thật, Chúa Giêsu chẳng màng đến những lời năn nỉ ấy, nhưng cho tôi nhìn thấy và hiểu rằng công việc này rất đẹp lòng Người. Người không xét đến các yếu đuối của tôi, nhưng cho biết tôi phải vượt qua nhiều gian truân. Và tôi, một thụ tạo đớn hèn của Người, chỉ còn nước phải thưa lên, “Lạy Thiên Chúa của con, con không có khả năng về việc ấy đâu!”
438 Ngày 30 tháng 6 năm 1935. Thánh lễ ngày hôm sau vừa bắt đầu, tôi đã nhìn thấy Chúa Giêsu với tất cả vẻ xinh đẹp khôn tả của Người. Chúa phán bảo tôi rằng Người ước ao một hội dòng như thế sớm được thành lập hết sức có thể, và con sẽ sống trong đó với những người đồng tâm với con. Thần Khí Cha sẽ là luật sống của các con. Đời sống của các con sẽ mô phỏng theo cuộc sống của Cha, từ máng cỏ đến khi tử nạn trên thập giá. Các con hãy đi sâu vào các mầu nhiệm của Cha, và các con sẽ hiểu biết được vực thẳm thương xót dành cho các thụ tạo và lòng nhân hậu vô biên của Cha – đó là điều các con sẽ tỏ ra cho thế gian. Qua kinh nguyện, các con sẽ giao hòa giữa thiên đàng và trần gian.
439 Thế rồi đến giờ hiệp lễ, Chúa Giêsu biến đi, và tôi nhìn thấy một vầng sáng lớn. Khi đó, tôi nghe những lời này: Chúng ta ban phúc lành của Chúng Ta. Ngay lúc ấy, một tia sáng phát ra từ vầng sáng lớn và chiếu xuyên qua trái tim tôi; một thứ lửa phi thường được đốt lên trong linh hồn tôi – tôi tưởng mình sẽ chết vì vui mừng hạnh phúc. Tôi nghiệm thấy linh hồn lìa khỏi thân xác. Tôi cảm thấy hoàn toàn được đắm đuối trong Thiên Chúa,và được Đấng Toàn Năng mang đi như một hạt bụi nhỏ bé vào những khoảng xa vô định. Run lên với niềm vui sướng trong vòng ôm ấp của Đấng Tạo Hóa, tôi cảm thấy được Người đỡ nâng để có thể chịu nổi khối hạnh phúc mênh mang và chiêm ngắm uy linh của Người. Giờ đây tôi biết rằng, nếu chính Chúa không (183) kiện cường tôi bằng ân sủng của Người trước, có lẽ linh hồn tôi không thể chịu nổi niềm hạnh phúc này và sẽ chết ngay lập tức. Thánh lễ đã kết thúc từ bao giờ mà tôi không biết, vì tôi không còn khả năng chú ý đến những gì đang xảy ra trong nhà nguyện. Sau khi các giác quan hồi phục, tôi cảm thấy mạnh mẽ và can đảm để thực thi thánh ý Chúa; dường như không còn gì khó khăn với tôi cả; trong khi trước kia lúc nào tôi cũng thoái thác với Chúa, thì giờ đây tôi cảm nhận ơn can đảm và sức mạnh của Người trong tôi, và tôi thưa, “Con sẵn sàng vâng theo thánh ý Chúa!” Lòng tôi đã vượt qua tất cả những gì tôi sẽ trải nghiệm thực tế trong tương lai.
440 Lạy Đấng Tạo Thành và Thiên Chúa của con, toàn thể hữu thể con thuộc về Chúa! Xin an bài con theo sở thích thần linh, theo những chương trình từ muôn đời, cũng như lòng thương xót vô biên của Chúa. Ước chi mọi người đều nhận biết Chúa tốt lành dường bao; ước chi không ai còn sợ giao kết thân mật với Chúa; ước chi không còn ai nại vào sự bất xứng của mình để thoái thác với Chúa, và ước chi họ không bao giờ trù trừ chấp nhận những lời mời gọi của Chúa, bởi vì như thế là không đẹp lòng Chúa. Không linh hồn nào xấu xa như con, vì con thực sự biết bản thân mình và con kinh ngạc vì uy nghi Chúa đã hạ mình thái quá. Ôi cõi đời đời, dường như bạn vẫn còn quá ngắn ngủi không đủ cho tôi tôn vinh lòng thương xót vô cùng của Chúa!
441 Một lần kia, bức hình được trưng bày trên bàn thờ trong cuộc cung nghinh dịp đại lễ kính Mình Máu Thánh Chúa [ngày 20.6.1935]. Khi linh mục đặt Mình Thánh và ca đoàn cất tiếng hát, những luồng ánh sáng từ bức hình xuyên qua Bánh Thánh và chiếu tỏa khắp nơi. Sau đó, tôi được nghe những lời này: Những luồng sáng của lòng thương xót sẽ xuyên qua con như đã xuyên qua Bánh Thánh và sẽ lan truyền (184) khắp thế giới. Một niềm vui sâu xa chan chứa linh hồn tôi khi nghe những lời ấy.
442 Một lần kia, khi cha giải tội [cha Sopocko] đang dâng thánh lễ, như thường lệ kể từ lúc dâng của lễ, tôi được nhìn thấy Chúa Giêsu Hài Đồng trên bàn thờ. Tuy nhiên, ngay trước giờ tôn vinh Thánh Thể, linh mục bỗng biến mất trước mắt tôi và chỉ còn lại một mình Chúa Giêsu. Đến giờ tôn vinh Thánh Thể, Chúa Giêsu hướng mắt lên trời, đôi tay bé bỏng của Người cầm lấy Bánh Thánh và Chén Thánh dâng lên, một lúc sau tôi mới thấy lại vị linh mục. Tôi hỏi Chúa Giêsu Hài Đồng linh mục đã ở đâu trong thời gian tôi không nhìn thấy ngài. Chúa Giêsu trả lời, Ở trong Trái Tim Cha. Nhưng tôi chẳng hiểu được gì từ những lời của Chúa.
443 Vào một dịp kia, tôi đã nghe những lời này, Cha ước mong con hãysống theo thánh ý Cha, trong tận thẩm cung linh hồn con. Tôi suy nghĩ về những lời mang đầy ý nghĩa này đối với tâm hồn tôi. Hôm nay là ngày xưng tội của cộng đoàn. Khi tôi cáo mình xong, linh mục [cha Sopocko] lặp lại với tôi cũng những lời chính Chúa đã nói trước cho tôi.
444 Vị linh mục nói với tôi những lời sâu sắc này: “Có ba mức độ trong việc thực thi thánh ý Thiên Chúa: mức độ thứ nhất, linh hồn chu toàn tất cả những lề luật và qui định liên quan đến hình thức tuân giữ bề ngoài; mức độ thứ hai, linh hồn chấp nhận và trung thành thực hiện những soi động bên trong; mức độ thứ ba, linh hồn phó mình cho thánh ý Thiên Chúa và để Người tự do định đoạt về họ. Thiên Chúa vui lòng thực hiện điều ấy theo ý muốn của Người và linh hồn là một dụng cụ ngoan ngoãn trong tay Người.” Vị linh mục nói tôi đang ở mức độ thứ hai, chưa đạt đến mức độ (185) thứ ba, và tôi phải nỗ lực để vươn lên. Những lời này thấu tận linh hồn tôi. Tôi thấy rõ ràng Thiên Chúa thường ban cho vị linh mục này hiểu thấu những điều kín nhiệm trong linh hồn tôi. Điều này không làm tôi ngạc nhiên chút nào; thực vậy, tôi cảm tạ Thiên Chúa vì Người có những nhân sự ưu tuyển như vậy.