Nhật ký Lòng Chúa Thương Xót tập 1, đoạn (175-189)

175 Khi tôi rời tòa cáo giải, niềm vui khôn tả dạt dào linh hồn, thành ra tôi phải rúc vào một chỗ kín đáo trong vườn để lánh các chị em và để tâm hồn được tràn trải với Chúa. Sự hiện diện của Chúa thấu nhập tôi; lập tức toàn thể cái hư vô của tôi được đắm đuối trong Người; đồng thời tôi cảm thấy – đúng hơn là nhận thức rõ ràng – Ba Ngôi Thiên Chúa đang ẩn ngự trong tôi. Tôi hoan hưởng một niềm an bình trong linh hồn đến nỗi phải ngạc nhiên vì sao trước đó tôi lại có nhiều nghi ngại đến thế.

176 + Quyết định: Trung thành với các soi động bên trong, cho dù không biết sẽ phải trả giá đến đâu. Tôi không được tự ý làm một điều gì mà không bàn hỏi trước với cha giải tội.

177 + Tuyên lại lời khấn dòng. Ban sáng, ngay từ lúc tỉnh giấc, thần trí tôi đã hoàn toàn đắm chìm trong Thiên Chúa, giữa đại dương tình ái. Tôi nghiệm thấy hoàn toàn được ngập lút trong Người. Trong giờ thánh lễ, tình yêu Chúa của tôi lên đến cực điểm. Sau khi tuyên lại lời khấn và hiệp lễ, tôi chợt nhìn thấy Chúa Giêsu, Người phán bảo tôi một cách âu yếm: Ái nữ của Cha ơi, con hãy nhìn ngắm Trái Tim nhân lành của Cha. Khi chiêm ngắm Thánh Tâm cực trọng, tôi cũng được thấy cả những luồng sáng như được vẽ trong bức hình, cùng với Máu và Nước từ đó trào ra, và tôi đã hiểu lòng thương xót Chúa bao la dường nào. Chúa Giêsu lại phán bảo tôi một cách dịu dàng, Hỡi ái nữ của Cha, con hãy nói cho các linh mục về lòng thương xót khôn lường của Cha. Những ngọn lửa thương xót đang bừng cháy trong Cha – kêu gào đòi được phung phát; Cha muốn trào đổ mãi cho các linh hồn; trái lại, các linh hồn lại không muốn tin vào lòng nhân lành của Cha. Bỗng nhiên Chúa Giêsu biến đi. Nhưng suốt ngày, thần trí tôi cứ đắm đuối (89) trong sự hiện diện như sờ được của Chúa, mặc dù có tiếng râm ran trò chuyện thường xảy ra sau cuộc tĩnh tâm. Nhưng điều ấy không làm phiền tôi chút nào. Thần trí tôi ở trong Chúa, mặc dù bên ngoài tôi tham gia vào các cuộc chuyện trò, thậm chí còn đi thăm Derdy nữa.59

178 Hôm nay, chúng tôi bắt đầu kỳ thử thứ ba. Cả ba chị em chúng tôi gặp nhau tại phòng Mẹ Margaret, bởi vì các chị khác cũng đang chuẩn bị kỳ thử của họ tại nhà tập viện. Mẹ Margaret khai mạc bằng một kinh nguyện, giải thích cho chúng tôi biết kỳ thử thứ ba gồm những gì, và sau đó Mẹ nói về hồng ân vĩnh thệ lớn lao như thế nào. Bỗng nhiên, tôi òa lên khóc. Lập tức mọi ơn Chúa ban đều hiện về trước mắt linh hồn, tôi thấy mình quá nhơ nhớp và tệ bạc với Chúa. Các chị em lên tiếng quở trách, “Sao chị lại khóc rống lên thế?” Nhưng Mẹ Margaret đến bênh vực tôi, Mẹ nói không có gì phải ngạc nhiên cả.

Vào cuối giờ, tôi đến với Chúa Giêsu Thánh Thể, và như một kẻ xấu xa đốn mạt nhất, tôi khẩn nài lòng thương xót Chúa, xin Người chữa lành và thanh tẩy linh hồn tội nghiệp của tôi. Lúc đó tôi được nghe những lời này, Ái nữ của Cha ơi, tất cả những khốn nạn của con đã được tiêu tan trong ngọn lửa tình yêu của Cha, như một nhánh cây nhỏ được ném vào lò lửa hừng hực. Bằng cách hạ mình như vậy, con kín múc cho mình và cho các linh hồn khác tất cả biển nguồn xót thương của Cha. Tôi thưa lại, “Lạy Chúa Giêsu, xin uốn nắn trái tim khốn nạn của con theo niềm hoan lạc thần linh của Chúa.”

179 Trong suốt kỳ thử thứ ba, nhiệm vụ của tôi là giúp chị phụ trách nhà may. 60 Nhiệm vụ này đã cho tôi nhiều dịp thực tập nhân đức. Đôi khi tôi phải đưa đồ đến cho một số chị em những ba lần, thế mà họ vẫn chưa vừa lòng.

Nhưng tôi cũng nhận ra nhân đức cao vời của một số chị, các chị này lúc nào cũng chỉ xin (90) những đồ kém nhất của ban may. Tôi thán phục tinh thần khiêm tốn và khổ chế của các chị.

180 + Trong mùa Vọng, một nỗi niềm khao khát Chúa mãnh liệt trỗi dậy trong linh hồn tôi. Thần trí tôi bay vút về Chúa với tất cả sức mạnh. Trong thời gian đó, Chúa đã ban cho tôi rất nhiều ánh sáng để hiểu biết các ưu phẩm của Người. Ưu phẩm thứ nhất Chúa đã cho tôi biết đó là sự thánh thiện của Người. Sự thánh thiện của Chúa thật cao vời đến độ mọi quyền thần và dũng thần đều run giùng trước thánh nhan Người. Các thiên thần tinh sạch nhất còn phải che mặt và mất hút trong niềm khâm sùng bất tận, các ngài đồng thanh diễn tả hình thức tôn sùng cao trọng nhất, đó là lời tung hô Thánh, Thánh, Thánh. Sự thánh thiện Thiên Chúa được trào đổ trên Giáo Hội của Người và mọi linh hồn sống trong đó, nhưng không phải cùng một mức độ như nhau. Có những linh hồn hoàn toàn được Thiên Chúa thấu nhập, và cũng có những linh hồn gần như chỉ thoi thóp.

Tri thức thứ hai Chúa ban cho tôi liên quan đến đức công bình của Người. Đức công bình của Chúa thật vĩ đại và thấu tận cốt lõi các vật, mọi vật hiện ra trước thánh nhan Chúa trong sự thật trần trụi và không gì có thể chống lại Người.

Ưu phẩm thứ ba là tình yêu và lòng thương xót. Tôi hiểu rằng tình yêu và lòng thương xót là ưu phẩm cao trọng nhất. Ưu phẩm này liên kết các thụ tạo với Đấng Tạo Hóa. Tình yêu hải hà và lòng xót thương thẳm sâu đã được biểu hiện trong mầu nhiệm Nhập Thể và công trình Cứu Độ [nhân loại], và chính ở đây, tôi đã nhìn ra lòng xót thương là ưu phẩm lớn lao nhất trong mọi ưu phẩm của Thiên Chúa.

181 Hôm nay, tôi lau phòng cùng với một chị khác. Mặc dù tôi cố gắng hết sức cẩn thận, nhưng chị ấy lúc nào cũng bám theo léo nhéo, “Chị còn để sót mẩu bụi chỗ này, mảng đất chỗ kia.” Mỗi lần chị kêu rêu, tôi đành phải lau đi lau lại một chỗ đến cả chục lần (91) cho vừa ý chị. Không phải công việc, nhưng là kiểu nói và những eo xèo quá đáng của chị đã làm cho tôi mệt nhoài. Hôm ấy, tôi chịu tử đạo suốt ngày với chị ấy mà vẫn chưa đủ, thành ra chị đã đến gặp Mẹ Bề Trên và phàn nàn, “Mẹ ơi, cái chị bất cẩn này là ai mà không biết làm việc nhanh nhẹn gì cả?” Ngày hôm sau, tôi cũng làm việc ấy, nhưng cố gắng không chữa mình. Khi chị ấy bắt đầu dồn đuổi tôi, tôi nghĩ, “Lạy Chúa Giêsu, người ta có thể trở thành một vị tử đạo âm thầm; không phải công việc làm cho mệt, nhưng là hình thức tử đạo này đây.”

182 Tôi biết một số người có năng khiếu đặc biệt làm khổ người khác. Họ thử thách bạn hết sức có thể. Linh hồn đáng thương nào sa vào tay họ chẳng thể gì cho vừa ý họ; dù cố gắng hết mình nhưng vẫn bị họ chỉ trích thậm tệ.

+ Vọng Giáng Sinh

Hôm nay, tôi được kết hợp mật thiết với Mẹ Thiên Chúa. Tôi sống lại những tâm tình của Mẹ. Vào buổi tối, trước nghi thức bẻ bánh, tôi vào nhà nguyện để bẻ bánh trong tâm trí với những người thân yêu, và tôi xin Mẹ Thiên Chúa ban nhiều ơn lành cho họ. Thần trí tôi đắm chìm trong Chúa. Trong thánh lễ Nửa Đêm [“Pasterka” hoặc lễ Mục Đồng], tôi được nhìn thấy Chúa Giêsu Hài Đồng trong Bánh Thánh, và linh hồn tôi chìm đắm trong Người. Dù là một Hài Nhi thơ ấu, nhưng vẻ oai nghi của Chúa xuyên thấu linh hồn tôi. Tôi được thấm nhuần tận những chiều sâu hữu thể nhờ mầu nhiệm này, đó là sự tự hạ tuyệt vời, sự hủy mình không sao tưởng tượng được của Thiên Chúa. Những tâm tình này tỏa đọng sống động trong linh hồn tôi suốt mùa lễ mừng. Ôi, chúng ta không bao giờ hiểu thấu sự tự hạ tột cùng này của Thiên Chúa; càng nghĩ về điều ấy, [tư tưởng để ngỏ].

183 Một sáng kia, sau khi hiệp lễ, tôi được nghe lời này, Cha ước mong con cùng đi với Cha đến thăm các bệnh nhân. Tôi thưa lại rất sẵn sàng, nhưng sau một lúc suy nghĩ, tôi bắt đầu thắc mắc không biết mình sẽ làm điều ấy như thế nào; các trợ sĩ 61 không được cùng đi với Thánh Thể. Luôn luôn phải là các chị giáo. (92) Tôi thầm nghĩ: Chúa Giêsu thế nào cũng tìm ra một cách. Ngay sau đó, Mẹ Raphael nhắn tôi đến và nói, “Này chị, chị sẽ đi theo Chúa Giêsu khi linh mục đi viếng các bệnh nhân.” Trong suốt thời kỳ thử, tôi được cầm đèn đi bên cạnh Chúa và, như một hiệp sĩ của Chúa Giêsu, tôi luôn cố gắng thắt lưng bằng một chiếc đai sắt, 62 bởi vì đồng hành cùng Đức Vua mà mặc y phục thường ngày thật là bất xứng. Và tôi dâng việc khổ chế ấy cầu cho các bệnh nhân.

184 + Giờ thánh. Trong giờ này, tôi cố gắng suy gẫm về cuộc Thương Khó Chúa. Nhưng linh hồn tôi tràn ngập niềm vui, và bỗng nhiên, tôi được nhìn thấy Chúa Giêsu Hài Đồng. Vẻ oai nghi của Người xuyên thấu đến độ tôi phải thưa lên, “Lạy Chúa Giêsu, Chúa còn quá nhỏ bé, nhưng con biết Chúa là Đấng Tạo Hóa và là Thiên Chúa của con.” Chúa Giêsu đáp lại, Cha đúng là như vậy, và Cha vẫn đồng hành bên con như một con trẻ cốt để dạy con bài học khiêm nhượng và đơn sơ.

Tôi góp nhặt tất cả những đau khổ và khó khăn của mình kết thành một bó hoa để dâng lên Chúa Giêsu trong ngày đính ước vĩnh viễn của chúng tôi. Không còn gì là khó khăn đối với tôi nữa khi nhớ rằng đó sẽ là bằng chứng tình yêu để tôi dâng cho Đấng Kết Ước với tôi.

185 + Im lặng vì Chúa Giêsu. Tôi cố gắng giữ thinh lặng vì Chúa Giêsu. Giữa sự ồn ào huyên náo, Chúa Giêsu bao giờ cũng tìm được chỗ tĩnh lặng trong tâm hồn tôi, mặc dù điều đó đòi tôi phải trả giá đắt. Nhưng có gì là quá đáng đối với Chúa Giêsu, Đấng mà tôi yêu mến với tất cả mãnh lực của trái tim mình?

186 + Hôm nay Chúa Giêsu phán với tôi, Cha ước mong con hãy hiểu biết sâu xa hơn nữa về lòng yêu thương các linh hồn đang nung nấu trong Trái Tim Cha, và con sẽ hiểu được điều đó khi suy ngắm về cuộc Khổ Nạn của Cha. Con hãy nhân danh các tội nhân mà kêu nài lòng thương xót của Cha; Cha ước mong cho họ (93) được cứu rỗi. Khi con nhân danh một tội nhân nào đó đọc lời kinh này trong tâm tình thống hối và tin tưởng, Cha sẽ ban cho họ ơn hoán cải. Lời kinh ấy như thế này:

187 “Kính lạy Máu và Nước đã trào tuôn từ Trái Tim Chúa Giêsu như nguồn mạch thương xót chúng con, con tín thác nơi Chúa.” 188 Trong những ngày cuối của lễ hội, khi đang làm giờ thánh, tôi đã nhìn thấy Chúa Giêsu quá tang thương lúc chịu đánh đòn. Ôi, thật là một cực hình không sao tưởng tượng nổi! Chúa Giêsu đã chịu đau đớn khủng khiếp biết bao lúc bị đánh đòn! Hỡi các tội nhân khốn cùng, trong ngày phán xét, các người sẽ đối diện như thế nào đây với Chúa Giêsu, Đấng mà các người hiện đang hành hạ tàn nhẫn? Máu Chúa trào chảy xuống đất, và một vài chỗ thịt của Người cũng bắt đầu rơi tơi tả. Tôi nhìn thấy một vài chỗ xương trần trên lưng Chúa. Chúa Giêsu hiền lành khe khẽ rên rỉ và thở dài.

189 Vào một dịp kia, Chúa Giêsu cho tôi biết một linh hồn trung thành giữ luật dòng rất làm đẹp lòng Người. Linh hồn sẽ được nhận một phần thưởng lớn lao nhờ việc giữ luật hơn là nhờ các việc sám hối và khổ chế khắc nghiệt nhất. Các việc sau này chỉ được thưởng nếu được thực hiện dựa theo luật dòng, nhưng sẽ không vượt qua luật dòng được.