Nhật ký Lòng Chúa Thương Xót tập 1, đoạn (160-174)

160 + Ngày thập tự chinh 54 ngày mồng 5 trong tháng, tình cờ trùng vào ngày thứ Sáu tuần Thánh. Đây là ngày tôi được chầu Chúa Giêsu. Bổn phận của tôi là đền tạ mọi xúc phạm và các hành vi bất kính với Chúa, hôm nay cũng phải cầu nguyện để đừng xảy ra một tội phạm thánh nào. Hôm nay, linh hồn tôi bừng cháy một tình yêu đặc biệt đối với Thánh Thể. Dường như tôi đã được biến thành một ngọn lửa cháy phừng. Lúc tôi sắp rước lễ, một Bánh Thánh thứ hai sà xuống tay áo vị linh mục khiến tôi không biết phải rước Bánh Thánh nào. Tôi ngần ngừ một lúc, linh mục khó chịu dùng tay ra dấu bảo tôi rước lễ. Khi tôi rước Bánh Thánh linh mục trao cho, Bánh Thánh kia lại sà vào tay tôi. Vị linh mục đi theo rào quanh bàn thờ tiếp tục cho hiệp lễ, đang lúc đó, tôi giữ Chúa Giêsu trong bàn tay. Khi linh mục trở lại gần đến, tôi nâng Bánh Thánh lên để ngài đặt vào chén thánh, bởi vì tôi đã rước Bánh Thánh thứ nhất và chưa nuốt xong nên không sao nói cho ngài biết Bánh Thánh kia đã sà xuống trước. Đang lúc cầm Bánh Thánh trong tay, (76) tôi cảm nghiệm một tình yêu mãnh liệt đến nỗi suốt ngày hôm ấy không thể ăn uống được và các giác quan vẫn chưa trở lại bình thường. Tôi được nghe những lời này từ Bánh Thánh: Cha ước ao được ngự nơi bàn tay, chứ không phải chỉ trong tâm hồn con mà thôi. Lúc đó, tôi được nhìn thấy Chúa Giêsu Hài Đồng. Nhưng khi vị linh mục đến gần lần kế tiếp, tôi chỉ còn thấy Bánh Thánh mà thôi.

161 Lạy Mẹ Maria,

Trinh Nữ Vô Nhiễm,

Trái Tim Mẹ như pha lê tinh ròng,

Mẹ là sức mạnh của con, ôi mũi neo kiên vững!

Mẹ là khiên thuẫn, bảo vệ cho con tim yếu đuối này.

Lạy Mẹ Maria, Mẹ tinh

tuyền, tinh tuyền khôn sánh;

Vừa là Trinh Nữ, vừa là Hiền Mẫu,

Mẹ xinh đẹp như vầng dương, không chút bợn nhơ,

Và linh hồn Mẹ thật không gì sánh được.

Vẻ đẹp của Mẹ làm ngây ngất ánh mắt Đấng Ba-Lần-Thánh.

Người đã xuống thế, lìa bỏ ngai cửu trùng vĩnh cửu,

Và mặc lấy Thịt Máu của Trái Tim Mẹ

Nằm gọn trong Lòng Đồng Trinh của Mẹ suốt chín tháng trời.

Lạy Mẹ Đồng Trinh, tinh tuyền hơn mọi bông huệ,

Trái Tim Mẹ là nhà tạm đầu tiên nơi trần thế cho Chúa Giêsu.

Chỉ vì không đâu thẳm sâu hơn lòng khiêm nhượng của Mẹ.

Mẹ được nâng cao trên mọi ca đoàn thiên thần và toàn thể các thánh.

Lạy Mẹ Maria, Từ Mẫu ngọt ngào của con, Con dâng lên Mẹ hồn xác, và trái tim nghèo khó của con.

Mẹ hãy là người bảo vệ cuộc đời con, Nhất là trong giờ lâm tử, trong cuộc chiến cuối cùng của con.

162 (77) J.M.J. Lạy Chúa Giêsu, con tín thác nơi Chúa.

Ngày 1 tháng 1 năm 1937

Biểu đồ kiểm soát nội tâm. Điều dốc lòng đặc biệt – kết hợp với Chúa Kitô Nhân Lành. Thực hành: thinh lặng nội tâm, giữ trọn luật thinh lặng.

Lương Tâm Tháng Giêng: Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng. Chiến thắng 41, sa ngã 4. Lời than thở: Nhưng Chúa Giêsu vẫn im lặng.

Tháng Hai: Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng. Chiến thắng 36, sa ngã 3.

Lời than thở: Lạy Chúa Giêsu, con tín thác nơi Chúa.

Tháng Ba: Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng. Chiến thắng 51, sa ngã 2.

Lời than thở: Lạy Chúa Giêsu, xin làm cho tim con cháy lên tình mến.

Tháng Tư: Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng. Chiến thắng 61, sa ngã 4.

Lời than thở: Với Chúa, tôi có thể làm được mọi sự.

Tháng Năm: Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng. Chiến thắng 92, sa ngã 3.

Lời than thở: Sức mạnh của tôi là ở nơi Danh Chúa.

Tháng Sáu: Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng. Chiến thắng 64, sa ngã 1.

Lời than thở: Tất cả cho Chúa Giêsu.

Tháng Bảy: Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng. Chiến thắng 62, sa ngã 8.

Lời than thở: Lạy Chúa Giêsu, xin hãy nghỉ ngơi trong lòng con.

Tháng Tám: Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng. Chiến thắng 88, sa ngã 7.

Lời than thở: Lạy Chúa Giêsu, Chúa biết...

Tháng Chín: Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng. Chiến thắng 99, sa ngã 1.

Lời than thở: Lạy Chúa Giêsu, xin hãy giấu con trong Trái Tim Chúa.

Tháng 10: Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng. Chiến thắng 41, sa ngã 3.

Lời than thở: Lạy Mẹ Maria, xin hợp nhất con với Chúa Giêsu.

Tháng 11: Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng. Chiến thắng, sa ngã.

Lời than thở: Lạy Chúa Giêsu, xin dủ lòng thương xót!

Tháng 12: Thiên Chúa và linh hồn; thinh lặng. Chiến thắng, sa ngã.

Lời than thở: Xin chúc tụng Bánh Thánh sống động!

163 (78) J.M.J. Năm 1937

Những Việc Tổng Quát

+ Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi Cực Thánh! Bao nhiêu lần hít thở, bao nhiêu lần nhịp tim đập, bao nhiêu lần dòng máu luân chuyển trong cơ thể con là bấy nhiêu ngàn lần con muốn tôn vinh lòng thương xót Chúa.

+ Lạy Chúa, con muốn hoàn toàn được biến đổi trong lòng thương xót của Chúa và trở nên hình ảnh sống động của Chúa! Ước gì tình thương khôn dò, ưu phẩm vĩ đại nhất trong các ưu phẩm của Chúa, trào thông qua trái tim và linh hồn con mà đến với người lân cận của con.

Xin giúp con, lạy Chúa, cho mắt con biết xót thương để con không bao giờ nghi ngờ hay xét đoán theo bề ngoài, nhưng chỉ tìm kiếm những vẻ đẹp nơi linh hồn những người chung quanh, và đến để trợ giúp họ.

Xin giúp con, lạy Chúa, cho tai con biết xót thương để con biết lắng nghe những nhu cầu của người lân cận và đừng lãnh đạm trước những đau đớn và than van của họ.

Xin giúp con, lạy Chúa, cho lưỡi con biết xót thương để con không bao giờ nói lời tiêu cực về người lân cận, nhưng biết ủi an và tha thứ cho mọi người.

Xin giúp con, lạy Chúa, cho tay con biết xót thương và đầy tràn những việc tốt lành để con chỉ biết mưu ích cho người lân cận, và gánh vác những việc kho khăn nhọc nhằn hơn. Xin giúp con, lạy Chúa, cho chân con biết xót thương để con biết thắng vượt nỗi mệt nhọc và chán nản của bản thân mà mau mắn giúp đỡ người lân cận. Nghỉ ngơi thực sự của con là phục vụ người khác.

Xin giúp con, lạy Chúa, cho tim con biết xót thương để con biết cảm nghiệm mọi nỗi tân toan của người lân cận. Con sẽ không khước từ trái tim trước bất cứ ai. Con sẽ thành tâm cả với những người mà con biết sẽ phụ lòng thành của con. Con sẽ tự khóa mình trong Trái Tim hay thương của Chúa. Con sẽ gánh chịu khốn khó của mình trong im lặng. Lạy Chúa, chớ gì lòng thương xót Chúa hãy ngự trị nơi con.

+ Chính Chúa truyền cho con phải thực hành ba cấp độ xót thương. Thứ nhất: hành vi xót thương, thuộc bất cứ hình thức nào. Thứ hai: ngôn từ xót thương – nếu không thể thực hiện hành vi xót thương, con sẽ giúp đỡ bằng lời nói. Thứ ba: cầu nguyện – nếu không thể tỏ lòng xót thương bằng việc làm hay lời nói, con vẫn luôn có thể thực hiện được bằng lời cầu nguyện. Lời cầu nguyện của con sẽ đến được cả những nơi con không sao đến được bằng thân xác. Ôi! Lạy Chúa Giêsu, xin biến đổi con trong Chúa vì Chúa có thể làm được mọi sự.

[bốn trang để trắng] 55

164 (83) + JMJ Warsaw, 1933

Kỳ Thử Trước Vĩnh Thệ 56

Khi biết sắp sửa được vào kỳ thử, tim tôi rộn ràng niềm vui vì nghĩ đến hồng ân bao la, tức là được vĩnh thệ. Tôi đến trước Thánh Thể và khi đắm mình trong lời kinh tạ ơn, tôi đã được nghe những lời sau đây trong tâm hồn: Con nhỏ của Cha, Con là niềm vui của Cha, là niềm an ủi của Trái Tim Cha. Cha ban cho con những hồng ân nhiều tùy sức con có thể lãnh nhận. Mỗi khi muốn Cha được hạnh phúc, con hãy nói cho thế giới biết về lòng thương xót bao la khôn dò của Cha.

165 Một vài tuần lễ trước, tôi đã được nghe biết về kỳ thử, tôi ghé vào nhà nguyện một lúc và Chúa Giêsu phán bảo tôi, Lúc này các bề trên đang quyết định cho nữ tu nào sẽ được tuyên khấn trọn đời. Không phải mọi nữ tu đều được lãnh nhận hồng ân này, nhưng đó là vì lỗi của họ. Ai không lợi dụng những ơn nhỏ sẽ không được lãnh nhận những ơn lớn. Còn với con, hỡi con nhỏ của Cha, hồng ân này sẽ được ban cho con. Linh hồn tôi choáng ngợp trong ngạc nhiên sướng vui, vì trước đây ít ngày một chị đã đến nói với tôi, “Này chị, chị sẽ không được dự kỳ thử thứ ba này đâu. Chính tôi sẽ liệu cho chị không được nhận vĩnh thệ đâu.” Tôi không nói gì với chị ấy, nhưng cảm thấy một nỗi đau đớn khủng khiếp, tuy nhiên, tôi cố gắng giấu kín hết sức.

Ôi Chúa Giêsu, những đường lối của Chúa thật diệu kỳ biết bao!

Giờ đây, tôi đã thấy con người tự sức chẳng thể làm được gì vì tôi đã được dự kỳ thử – như Chúa Giêsu đã báo cho biết.

166 Trong cầu nguyện, tôi luôn tìm được ánh sáng và sức mạnh cho tâm trí mặc dù có những giờ phút thật rầy rà và đau đớn, đôi khi khó mà tưởng tượng được những điều này lại có thể xảy ra trong một tu viện. Thật lạ kỳ, Thiên Chúa nhiều khi lại tha phép cho xảy ra, nhưng luôn luôn để làm sáng tỏ hoặc vun trồng nhân đức nơi một linh hồn. Đó là nguyên nhân của những cuộc thử thách.

167 (84) Hôm nay [tháng 11 năm 1932], tôi đã đến Warsaw để dự kỳ thử thứ ba. Sau khi gặp gỡ thân mật các bề trên yêu quí, tôi ghé vào nhà nguyện nhỏ một lúc. Bỗng nhiên, sự hiện diện của Chúa chiếm đoạt linh hồn tôi, và tôi được nghe những lời này, Ái nữ của Cha ơi, Cha ước mong trái tim con sẽ được đào luyện theo gương Trái Tim từ ái của Cha. Con phải được thấm nhuần lòng thương xót của Cha.

Mẹ Giám Tập [Margaret] yêu quí Liền hỏi tôi đã tham dự tuần tĩnh tâm năm nay chưa, và tôi thưa lại – chưa.

“Thế thì trước tiên chị phải tĩnh tâm ít là ba ngày.”

Xin cảm tạ Chúa, tại Walendow 57 đang tổ chức tuần tĩnh tâm tám ngày và tôi có thể tham dự. Nhưng những khó khăn lại nổi lên về việc tôi tham dự cuộc tĩnh tâm ấy. Một chị kia ra sức chống đối việc tôi tham dự và [dường như] tôi không được đi nữa. Sau bữa tối, tôi lên nhà nguyện để chầu năm phút. Thình lình tôi được nhìn thấy Chúa Giêsu, Người phán với tôi, Ái nữ của Cha ơi, Cha đang chuẩn bị nhiều ơn thánh cho con lãnh nhận trong tuần tĩnh tâm sẽ bắt đầu vào ngày mai. Tôi thưa lại, “Lạy Chúa Giêsu, cuộc tĩnh tâm đã khai mạc rồi nhưng con không được đi.” Chúa phán với tôi, Con hãy sẵn sàng, bởi vì ngày mai con sẽ bắt đầu tĩnh tâm. Về việc đi của con, Cha sẽ sắp đặt với các bề trên. Và ngay lúc ấy, Chúa Giêsu liền biến đi.

Tôi bắt đầu tự hỏi không biết việc ấy sẽ xảy ra như thế nào. Nhưng sau đó một lúc, tôi vứt bỏ những tư tưởng ấy và chuyên chú cầu nguyện, nài xin Chúa Thánh Thần ban ánh sáng để thấy được tất cả nỗi đớn hèn của mình. Một lúc sau, tôi rời nhà nguyện nhỏ đi lo các việc phận sự. Ngay lúc ấy, Mẹ Tổng Quyền [Michael] gọi tôi lại và nói, “Này chị, hôm nay chị sẽ đi Walendow với Mẹ Valeria để ngày mai có thể bắt đầu tĩnh tâm ngay. May là Mẹ Valeria tình cờ ở đây và chị em có thể đi với nhau được rồi.” Chỉ trong vòng hai tiếng đồng hồ, tôi đã có mặt ở Walendow. Trong lòng tôi hồi tưởng và nhận ra chỉ mình Chúa Giêsu mới có thể an bài các việc như vậy mà thôi.

168 (85) Khi người chị em đã mạnh mẽ chống đối việc tôi tham dự tĩnh tâm nhìn thấy tôi, chị tỏ vẻ ngạc nhiên và bất mãn. Không để ý đến điều ấy, tôi chào chị một cách thân ái rồi đi viếng Chúa để tìm biết phải sống tuần tĩnh tâm này thế nào.

169 Cuộc chuyện vãn giữa Chúa và tôi trước cuộc tĩnh tâm. Chúa Giêsu cho tôi biết cuộc tĩnh tâm này hơi khác với những lần tĩnh tâm khác. Con hãy cố Gắng duy trì sự bình an sâu xa về những cuộc tiếp xúc giữa con với Cha.

Cha sẽ cất hết mọi nghi nan trong vấn đề này. Cha biết con an tâm khi Cha đang nói với con, nhưng ngay khi Cha ngưng nói, con lại bắt đầu moi tìm những hoài nghi. Nhưng Cha muốn con biết rằng Cha sẽ củng cố linh hồn con đến độ dù con muốn ưu tư đi nữa, điều đó cũng không tùy ở sức con. Như một bằng chứng cho thấy chính Cha đang nói với con đây, vào ngày thứ hai trong tuần tĩnh tâm, con hãy đến xưng tội với vị linh mục giảng phòng; con hãy đến gặp ngài ngay sau giờ giảng và trình bày cho ngài mọi nghi nan của con về Cha. Cha sẽ trả lời cho con qua môi miệng của ngài, và sau đó những nỗi sợ hãi của con sẽ tan biến. Trong tuần tĩnh tâm này, con hãy giữ thinh lặng thật kỹ lưỡng như thể không có sự gì chung quanh. Con hãy nói với Cha và với cha giải tội của con; và chỉ xin các bề trên của con các việc hãm mình mà thôi. Tôi cảm nhận được một niềm vui mênh mang vì Chúa đã tỏ lòng nhân ái với tôi và đã hạ xuống vì tôi.

170 Ngày thứ nhất trong tuần tĩnh tâm. Tôi cố gắng vào nhà nguyện trước tiên vào buổi sáng hôm ấy; trước giờ nguyện ngắm, tôi dùng ít phút để cầu nguyện với Chúa Thánh Thần và Đức Mẹ. Tôi tha thiết nài nỉ Mẹ Thiên Chúa xin cho tôi ơn trung thành với những soi động nội tâm và trung thành thực thi thánh ý Chúa, cho dù thế nào đi nữa. Tôi bắt đầu tuần tĩnh tâm bằng một lòng can đảm rất đặc biệt. 171 (86) Chiến đấu để giữ thinh lặng. Như thường lệ, chị em từ những tu viện các nơi kéo về dự tĩnh tâm. Một chị đã lâu không gặp đã đến phòng và bảo có ít điều muốn nói với tôi. Tôi không đáp lại, và khi thấy tôi không muốn phá thinh lặng, chị liền nói, “Tôi không ngờ chị lại kỳ cục đến thế đấy chị ạ.” Rồi chị ấy bỏ đi thẳng. Tôi quá hiểu chị ấy chẳng có chuyện gì ngoài việc muốn thỏa tính tự ái tò mò mà thôi. Lạy Chúa, xin gìn giữ con trong sự trung thành.

172 Cha 58 giảng phòng từ Mỹ đến. Ngài mới đến Ba Lan một thời gian ngắn, và tình cờ ngài giảng tĩnh tâm cho chúng tôi lần này. Từ con người của ngài toát ra một sức sống nội tâm sâu xa. Dáng vẻ của ngài minh chứng cho sự vĩ đại tinh thần ấy. Nét khổ chế và trầm lặng nổi bật nơi vị linh mục này. Nhưng dù vậy, tôi vẫn cảm thấy khó khăn để trình bày với ngài về tâm hồn và những hồng ân tôi đã lãnh nhận; bao giờ tôi cũng dễ xưng thú tội lỗi, nhưng về các hồng ân, thực sự tôi phải cố gắng hết mình, và rốt cuộc tôi cũng chẳng nói gì được cả.

173 Những cám dỗ của Satan trong tuần tĩnh tâm. Tôi cảm thấy một nỗi sợ hãi kỳ lạ vì lo lắng vị linh mục sẽ không hiểu hoặc không có thời giờ để nghe tất cả những điều tôi trình bày. Tôi phải nói tất cả điều này cho ngài cách nào đây?

Nếu là cha Bukowski, tôi có thể trình bày dễ dàng hơn, còn cha dòng Tên này, tôi mới gặp lần đầu... Lúc ấy, tôi nhớ lại lời cha Bukowski đã khuyên dạy, ít ra tôi cũng phải ghi lại ít điều vắn tắt về những ơn soi sáng Chúa ban trong tuần tĩnh tâm và trình bày ngắn gọn cho ngài về những ơn soi sáng ấy. Lạy Chúa tôi, một ngày rưỡi đã trôi qua êm đềm, và giờ đây, cuộc chiến sống còn đang khởi đầu. Nửa tiếng nữa giờ giảng phòng sẽ bắt đầu, và sau đó tôi sẽ đi xưng tội. Satan ra sức thuyết phục tôi tin rằng nếu các bề trên đã bảo đời sống nội tâm của tôi chỉ là một ảo tưởng, vậy cớ gì tôi lại phải bàn hỏi (87) và làm phiền đến cha giải tội?

Mẹ X. [có lẽ Mẹ Jane] đã chẳng bảo rằng Chúa Giêsu không hề kết thân với những linh hồn khốn nạn như ngươi hay sao? Cha giải tội cũng sẽ nói với ngươi giống hệt như thế thôi. Tại sao lại phải kể lể hết cho ngài? Những điều này đâu phải là tội, mà Mẹ X. cũng đã cho ngươi biết tất cả cuộc kết thân với Chúa Giêsu chỉ là mơ màng và thuần túy cuồng loạn mà thôi. Vậy tại sao phải kể cho cha giải tội làm gì? Tốt hơn, ngươi hãy vứt quách cái điều như những ảo tưởng này đi là xong. Hãy xem, vì chúng mà ngươi đã chịu biết bao xỉ nhục, và còn bao nhiêu nữa đang chờ đợi, tất cả chị em đều biết ngươi là đứa cuồng loạn. Với tất cả sức mạnh của linh hồn, tôi đã kêu lên: “Lạy Chúa Giêsu!”

174 Vào lúc ấy, vị linh mục đi vào và bắt đầu giảng. Ngài giảng rất ngắn gọn như đang có gì vội vã. Sau bài giảng, ngài đi thẳng vào tòa giải tội. Nhìn thấy không có ai vào xưng tội, tôi bật dậy khỏi bàn quì và loáng một cái đã ở trong tòa cáo giải. Không còn thời giờ để cân nhắc gì nữa. Thay vì kể với cha giải tội những hoài nghi đã gieo rắc trong tôi về các lần tiếp xúc với Chúa Giêsu, tôi lại bắt đầu trình bày với ngài những cám dỗ tôi vừa mới nói đến ở trên. Cha giải tội hiểu ra ngay tình trạng của tôi và nói, “Này chị, chị nghi ngờ Chúa Giêsu chỉ vì Người đối xử với chị quá nhân lành. Được, này chị, chị hãy hoàn toàn an tâm.

Chúa Giêsu là Thầy của chị, việc giao tiếp giữa chị với Người không phải là mơ màng, cuồng loạn, hoặc ảo tưởng đâu. Chị hãy biết chị đang đi đúng đường. Hãy cố gắng trung thành với những ân sủng này; chị không được tự tiện trốn tránh đâu. Này chị, chị không cần phải nói cho các bề trên của chị về những ân sủng nội tâm này, trừ khi chính Chúa Giêsu truyền rõ ràng phải làm như vậy, và ngay cả khi ấy, chị cũng nên bàn hỏi với cha giải tội trước đã.

Nhưng nếu Chúa Giêsu đòi hỏi điều gì bên ngoài, trong trường hợp này, sau khi bàn hỏi với cha giải tội, chị hãy thực hiện điều Chúa truyền, cho dù điều ấy đòi chị phải trả giá đắt đi nữa. Đàng khác, chị cũng phải trình bày cho cha giải tội tất cả mọi sự. Tuyệt đối không còn con đường nào khác cho chị đâu, chị ạ.

Chị hãy cầu nguyện (88) để có được một cha linh hướng, nếu không, chị sẽ phí phạm những ân huệ lớn lao của Chúa. Tôi nhắc lại một lần nữa, chị hãy an tâm; chị đang đi đúng đường. Đừng để ý gì khác, hãy cứ luôn luôn trung thành với Chúa Giêsu, mặc kệ người ta nói gì về chị. Chính các linh hồn khốn cùng mới được Chúa Giêsu kết thân mật thiết như thế. Chị càng hạ mình, Chúa Giêsu càng kết hợp với chị hơn nữa.”