Nhật ký Lòng Chúa Thương Xót tập 1, đoạn (265-279)

265 + Những ngày làm việc, chiến đấu, và đau khổ đã khởi đầu. Mọi sự vẫn trôi qua như thông lệ của tu viện. Chúng ta luôn luôn phải như một tập sinh, có nhiều điều phải học hỏi và nhiều việc phải tập cho quen, tuy luật dòng vẫn giống nhau, nhưng mỗi nhà lại có những thông lệ riêng biệt; và như thế, mỗi thay đổi là một tập viện nho nhỏ. Ngày 5 tháng 8 năm 1933. Lễ Đức Mẹ Nhân Lành 266 Hôm nay, tôi đã được lãnh nhận một hồng ân lớn lao khôn lường, một ơn hoàn toàn nội tâm, vì thế, trọn đời này và trong cõi đời đời, tôi sẽ tri ân Chúa ... 267 Chúa Giêsu cho biết tôi làm đẹp lòng Người nhất khi suy ngắm về cuộc Khổ Nạn đau thương của Người, và qua việc suy ngắm ấy, nhiều ánh sáng sẽ trào đổ xuống cho linh hồn tôi. Ai thực sự muốn học biết đức khiêm nhượng, hãy suy ngắm về cuộc Khổ Nạn Chúa Giêsu. Khi suy ngắm về cuộc Khổ Nạn của Chúa, tôi am hiểu tường tận nhiều điều mà trước kia tôi không sao hiểu nổi. Lạy Chúa Giêsu, con muốn được trở nên giống Chúa, Chúa đã chịu đóng đinh, chịu hành hạ và xỉ nhục. Lạy Chúa Giêsu, xin in sâu vào trái tim và linh hồn con đức khiêm nhượng của Chúa. Lạy Chúa Giêsu, con say yêu Chúa đến mức điên rồ, Chúa là Đấng đã chịu giày đạp vì thống khổ như vị tiên tri đã mô tả [Is 53:2-9], dường như tiên tri không còn nhìn ra hình tượng con người nơi Chúa vì những thống khổ kinh hoàng. Lạy Chúa Giêsu, chính trong thảm trạng ấy mà con yêu mến Chúa đến mức điên cuồng. Ôi Thiên Chúa hằng hữu vô cùng, tình yêu đã gây nên những nông nỗi nào cho Chúa?... 268 Thứ Năm, ngày 11 tháng 10 năm 1933. Tôi cố làm một giờ thánh, nhưng khởi sự quá khó khăn. Một nỗi khao khát bắt đầu xé nát tâm hồn tôi. Tâm trí tôi u mê đến độ không sao hiểu nổi những lời kinh đơn giản nhất. Và một giờ chầu, đúng hơn là một giờ chiến đấu, đã trôi qua như thế. Tôi quyết định cầu nguyện thêm một giờ nữa, nhưng các đau khổ nội tâm – tình trạng khô khan chán nản – càng tăng thêm. (120) Tôi lại quyết định cầu nguyện thêm một giờ nữa. Trong giờ chầu thứ ba này, tôi dốc quyết quì và không dựa chút nào, thân xác tôi bắt đầu la ó đòi nghỉ ngơi. Tôi không dung dưỡng nó, tôi dang tay, và mặc dù không cầu nguyện thành lời, nhưng tôi kiên trì trong ý chí cương quyết. Một lúc sau, tôi cởi chiếc nhẫn ra khỏi ngón tay và xin Chúa Giêsu hãy nhìn chiếc nhẫn, dấu chỉ mối duyên hợp vĩnh viễn giữa chúng tôi, và tôi dâng lên Chúa những tâm tình của tôi trong ngày vĩnh thệ. Một lúc sau, tôi cảm thấy lòng mình dạt dào một triều sóng tình ái. Một sự tịnh hiệp bất ngờ, các giác quan im tiếng, và sự hiện diện của Thiên Chúa thấu nhập linh hồn tôi. Tôi chỉ còn biết có một điều: đó là Chúa Giêsu và tôi. Tôi thấy Chúa tương tự như Người đã hiện đến trong giờ phút sau khi tôi tuyên lời khấn trọn đời, và lúc ấy tôi cũng đang làm một giờ thánh. Chúa Giêsu thình lình đứng trước mặt tôi, y phục bị tước lột, toàn thân bê bết thương tích, đôi mắt bị nước mắt và máu che khuất, thánh nhan biến dạng và đầy những đờm dãi. Lúc đó, Chúa phán với tôi, Tân Nương phải nên giống Tân Lang. Tôi đã hiểu rõ những lời này. Ở đây, không còn chỗ cho hoài nghi. Tôi phải nên giống Chúa Giêsu qua đau khổ và khiêm nhượng. Con hãy xem nông nỗi mà tình thương các linh hồn đã gây nên cho Cha. Hỡi ái nữ của Cha, nơi tâm hồn con, Cha tìm được tất cả những điều mà quá đông các linh hồn đã khước từ Cha. Trái tim con là chỗ nghỉ ngơi của Cha. Cha thường dành để những ân sủng trọng đại cho đến khi giờ cầu nguyện kết thúc. 269 Một lần kia, sau khi tôi đã làm xong tuần cửu nhật kính Chúa Thánh Thần theo ý cha giải tội [cha Sopocko], Chúa phán với tôi, Cha đã cho ngài biết về con ngay cả trước khi các bề trên sai con đến đây. Con cư xử với cha giải tội của con thế nào, Cha cũng sẽ cư xử với con như vậy. Nếu con giấu giếm ngài điều gì, dù là một ơn nhỏ mọn nhất trong các ơn Cha ban, Cha cũng sẽ ẩn mình khỏi con, và con sẽ cô đơn. Thế là tôi vâng theo ý muốn của Chúa, và một niềm an bình sâu xa tràn ngập linh hồn tôi. Giờ đây, tôi đã hiểu Thiên Chúa giữ gìn và bảo vệ các cha giải tội như thế nào. (121) Lời Khuyên của Linh Mục Tiến Sĩ Sopocko 270 Thiếu sự khiêm nhường, chúng ta không thể sống đẹp lòng Thiên Chúa. Chị hãy thực tập đức khiêm nhượng ở mức độ thứ ba; 76 không những không biện minh và chữa mình khi bị quở trách, mà còn vui mừng khi bị xỉ nhục. Nếu những điều chị trình bày với tôi thực sự do Chúa mà ra, thì chị hãy chuẩn bị tâm hồn để đón nhận đau khổ lớn lao. Chị sẽ gặp chống đối và bách hại. Người ta sẽ coi chị như một kẻ cuồng loạn dở người, nhưng Thiên Chúa sẽ ban tràn đầy ân sủng của Người cho chị. Những công việc chân chính của Thiên Chúa luôn luôn bị chống đối và được chứng thực bằng đau khổ. Nếu Thiên Chúa muốn thực hiện điều gì, sớm muộn Người cũng sẽ hoàn thành, bất kể những khó khăn. Trong lúc đó phần chị, chị hãy tự võ trang bằng đức nhẫn nại lớn lao. 271 Khi linh mục tiến sĩ Sopocko đi hành hương Thánh Địa, cha Dabrowski, dòng Tên, đến giải tội cho cộng đoàn. Trong một lần xưng tội, ngài hỏi tôi có ý thức được mức độ cao vời của đời sống [thiêng liêng] trong linh hồn tôi không. Tôi xác nhận có ý thức và hiểu biết điều đang diễn ra trong tôi. Bấy giờ, vị linh mục đáp lại, “Này chị, chị không được hủy hoại điều đang diễn ra trong linh hồn chị. Chị cũng không được tự ý thay đổi bất cứ điều gì. Này chị, không phải ân huệ xinh đẹp được sống một đời nội tâm tuyệt vời được tỏ ra cho hết mọi linh hồn như trong trường hợp của chị đâu, vì đó là hiển hiện một mức độ cao vời. Chị hãy cẩn trọng đừng phung phí những ơn trọng đại này của Chúa; một sự lớn...” [đến đây, tư tưởng để ngỏ]. 272 Nhưng trước kia, vị linh mục này đã thử thách tôi nhiều lần. Khi tôi thưa rằng Chúa muốn tôi những điều này [tức là, việc vẽ bức hình, việc thiết lập lễ kính Lòng Thương Xót Chúa, và thành lập một cộng đoàn mới], ngài đã cười rộ và bảo tôi tám giờ tối hãy đến xưng tội. Khi tôi đến vào lúc tám giờ tối, một tu huynh bấy giờ đang khóa cửa nhà thờ. Tôi cho thầy biết linh mục đã bảo tôi đến đây vào giờ này (122) và nhờ thầy thưa cho ngài biết tôi đã đến, vị tu huynh tốt lành liền đi báo cho cha. Cha bảo thầy trả lời cho tôi biết các linh mục không giải tội vào giờ này. Tôi trở về uổng công và không đi xưng tội với ngài nữa, nhưng tôi đã làm một giờ chầu và một số hành vi khổ chế để cầu nguyện cho ngài được ánh sáng hầu hiểu được các linh hồn. Nhưng khi cha Sopocko đi vắng và vị linh mục này đến thay thế, tôi buộc lòng phải xưng tội với ngài. Tuy nhiên, trước kia, ngài không muốn công nhận những soi động nội tâm, thì giờ đây ngài lại bắt tôi chịu trách nhiệm phải trung thành với các ơn ấy. Đôi khi, Thiên Chúa đã để những điều như thế xảy ra, nguyện Chúa được chúc tụng trong mọi sự. Tuy nhiên, điều ấy cần phải có nhiều ơn thánh để khỏi bị chao đảo. Tĩnh Tâm Thường Niên Ngày 10 tháng 1 năm 1934 273 Chúa Giêsu của con ơi, lại sắp đến lúc con được sống một mình bên Chúa. Lạy Chúa Giêsu, với trót tâm hồn, con nài xin Chúa cho con biết những gì nơi con làm mất lòng Chúa, và cũng xin cho con biết phải làm những gì để đẹp lòng Chúa hơn. Xin Chúa đừng từ chối con ơn này và xin hãy ở với con. Con biết rằng không có Chúa, lạy Chúa, tất cả nỗ lực của con sẽ chẳng đến đâu. Ôi lạy Chúa, con vui sướng vì sự cao trọng của Chúa! Càng hiểu biết Chúa, con càng nồng nàn khát khao và mong mỏi Chúa! 274 Chúa Giêsu đã ban cho tôi ơn biết mình. Dưới ánh sáng thần linh này, tôi nhìn ra khuyết điểm làm đầu của mình; đó là tính kiêu ngạo gây ra thói khép kín của tôi và tình trạng thiếu đơn sơ trong tương quan với Mẹ Bề Trên [Irene]. Ánh sáng thứ hai liên quan đến việc nói năng. Đôi khi tôi nói quá nhiều. Một việc có thể được giải quyết bằng một hai lời, thế mà tôi lại phí quá nhiều thời giờ, trong khi Chúa Giêsu muốn tôi lợi dụng thời giờ ấy đọc một số lời nguyện tắt để lãnh ân xá cho các linh hồn luyện ngục. Chính Chúa đã phán mọi lời nói đều phải tính sổ trong ngày phán xét. (123) Ánh sáng thứ ba liên quan đến luật dòng. Tôi đã không tránh dịp cho đủ, dẫn đến tình trạng vi phạm luật dòng, nhất là luật giữ lặng. Tôi sẽ sống như thể luật dòng đã được viết cho riêng tôi; dù ai sống thế nào cũng không liên can đến tôi, miễn là tôi cứ sống đúng như ý Chúa. Quyết định. Những gì Chúa Giêsu đòi hỏi liên quan đến các việc bên ngoài, tôi sẽ lập tức trình với các bề trên. Tôi sẽ cố gắng cởi mở và thành thực như con trẻ trong tương quan với bề trên. 275 Chúa Giêsu yêu thương các linh hồn ẩn khuất. Bông hoa ẩn khuất là bông hoa ngào ngạt nhất. Tôi phải cố gắng làm cho nội thất linh hồn tôi trở thành một chỗ nghỉ ngơi cho Trái Tim Chúa Giêsu. Trong những lúc khó khăn và đau thương, lạy Đấng Tạo Hóa của con, con sẽ hát cho Chúa khúc tân ca tín thác, bởi vì lòng con tín thác vào Chúa và tình thương của Chúa thật vô bờ! 276 Từ giây phút tôi yêu mến đau khổ, nó không còn đau khổ đối với tôi nữa. Đau khổ là lương thực hằng ngày của linh hồn tôi. 277 Tôi sẽ không nói chuyện với một người kia vì biết Chúa Giêsu không thích, và chị ấy cũng chẳng được ích lợi gì về việc ấy. 278 Dưới chân Chúa. Lạy Chúa Giêsu ẩn thân, Tình Yêu Hằng Hữu, Nguồn Mạch Sự Sống của chúng con, Đấng Điên Dại Thần Linh vì đã quên mình mà chỉ nhìn đến chúng con. Trước khi tạo thành trời đất, Chúa đã cưu mang chúng con nơi thẳm sâu Trái Tim Chúa. Ôi Tình Yêu, ôi vực sâu tự hạ của Chúa, ôi mầu nhiệm sự hạnh phúc, tại sao lại có quá ít người nhận biết Chúa? Tại sao tình yêu Chúa không được đáp trả? Ôi Tình Yêu Thần Linh, tại sao Chúa che khuất vẻ đẹp của Chúa đi? Ôi Đấng Vô Cùng vượt mọi trí hiểu, con càng biết Chúa, con càng không hiểu nổi Chúa; nhưng bởi vì con không thể hiểu Chúa, nên con càng hiểu ra sự vĩ đại của Chúa. Con không ganh tị với các luyến thần về lửa mến của các ngài, bởi vì con cũng có một tặng ân còn lớn hơn được đặt nơi lòng con. (124) Các ngài được chiêm ngưỡng Chúa trong hoan lạc, còn Máu Thánh Chúa lại hòa lẫn với máu con. Tình yêu là thiên đàng ban cho chúng con ngay ở dưới thế. Ôi tại sao Chúa lại ẩn mình trong đức tin? Tình yêu xé toang bức màn che. Không còn một bức màn nào trước mắt linh hồn con nữa vì chính Chúa đã lôi kéo con vào thẩm cung của tình yêu thần bí muôn đời. Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi bất phân, nguyện Chúa được ca ngợi và tôn vinh cho đến muôn muôn ngàn đời! 279 Thiên Chúa tỏ cho tôi biết tình yêu chân thật cốt ở những gì, và thực tế Người đã soi sáng cho tôi biết cách minh chứng tình yêu đối với Người. Tình yêu Thiên Chúa chân thật cốt ở việc thực thi thánh ý Người. Để chứng tỏ tình yêu chúng ta đối với Thiên Chúa trong những việc chúng ta làm, tất cả mọi hành động, dù nhỏ mọn nhất, cũng phải xuất phát từ tình yêu của chúng ta dành cho Người. Và Chúa phán với tôi: Con nhỏ của Cha, con làm Cha thỏa lòng nhất bằng cách chịu đau khổ. Hỡi ái nữ của Cha, trong những đau khổ thân xác cũng như tinh thần, con đừng đi tìm sự thông cảm nơi thụ tạo. Cha muốn hương thơm thập giá của con phải tinh khiết và nguyên tuyền. Cha muốn con thoát ly không những với các thụ tạo, mà cả với bản thân con nữa. Ái nữ của Cha ơi, Cha muốn hoan hưởng tình yêu của trái tim con, một tình yêu tinh tuyền, thanh khiết, không vết nhơ, không tì ố. Ái nữ của Cha ơi, con càng đến chỗ yêu mến đau khổ, tình yêu con dành cho Cha sẽ càng tinh tuyền.