Nhật ký Lòng Chúa Thương Xót tập 1, đoạn (220-234)
Giây Phút Trước Thánh Thể
220 Ôi Thiên Chúa hằng hữu, Đấng Tạo Hóa của con, con biết làm thế nào để cảm tạ Chúa về hồng ân trọng đại này; đó là Chúa đã đoái thương tuyển chọn một kẻ khốn nạn là con đây làm bạn kết ước của Chúa và Chúa lại liên kết con với Chúa trong mối ràng buộc vĩnh viễn? Ôi Kho Tàng quí trọng nhất của lòng con, con dâng lên Chúa tất cả sự tôn thờ và tạ ơn của các thánh cùng tất cả ca đoàn các thiên thần, và con xin hợp với Mẹ Thánh Chúa một cách đặc biệt. Ôi Mẹ Maria, Hiền Mẫu của con, con khẩn nài Mẹ hãy phủ bọc linh hồn con dưới áo choàng khiết trinh của Mẹ trong giờ phút rất quan trọng này của đời con, để nhờ đó con được trở nên đáng yêu hơn với Con Mẹ và xứng đáng ngợi ca lòng thương xót của Người trước toàn thế giới và mãi mãi cho đến muôn đời.
221 (103) Tôi không thể hiểu được bài nguyện gẫm hôm nay. Linh hồn tôi được ngập lút trong Thiên Chúa một cách ngoại thường. Tôi không thể ép mình để suy nghĩ theo những gì vị linh mục quảng diễn trong [những bài giảng] tuần tĩnh tâm. Thường thường, tôi không thể suy tư theo các chủ điểm này; thần trí tôi ở với Chúa, và đó là bài gẫm của tôi.
222 Vài điều trong cuộc bàn hỏi với Mẹ Giám Tập Mary Joseph. Mẹ đã làm sáng tỏ nhiều điểm, giúp tôi được an tâm về đời sống thiêng liêng của tôi, và bảo đảm rằng tôi đang đi đúng đường. Tôi cảm tạ Chúa Giêsu về ơn trọng này vì Mẹ là người đầu tiên trong các bề trên không gây cho tôi sự nghi ngờ nào về vấn đề này. Ôi, Thiên Chúa tốt lành dường bao!
223 Ôi Bánh Thánh hằng sống, sức mạnh độc nhất của con, nguồn suối tình ái và thương xót, xin ấp ủ toàn thế giới và tăng sức cho các linh hồn rã rời. Ôi, hạnh phúc thay khoảnh khắc và giây phút khi Chúa Giêsu lưu lại cho chúng ta Trái Tim vô cùng từ ái của Người!
224 Đau khổ mà không thở than, đem an ủi đến cho tha nhân, và nhận chìm những đau khổ bản thân vào Thánh Tâm Cực Trọng Chúa Giêsu! Tôi sẽ sống trọn những giây phút rảnh rỗi của mình dưới chân [Chúa Giêsu] Thánh Thể. Dưới chân Chúa Giêsu, tôi sẽ tìm được ánh sáng, ủi an, và sức mạnh. Tôi sẽ không ngừng biểu lộ cho Chúa niềm tri ân vì lòng thương xót Người dành cho tôi, và không bao giờ quên được những ân huệ Người đã đổ xuống trên tôi, nhất là ơn thiên triệu. Tôi sẽ ẩn mình giữa các chị em như một bông hoa đổng thảo bé bỏng giữa những đóa huệ. Tôi muốn tươi nở cho Thiên Chúa, Đấng Hóa Công của tôi, để quên mình và hủy mình hoàn toàn vì các linh hồn bất tử – đó là niềm vui của tôi.
(104) + Vài Suy Tư Cá Nhân
225 Về bí tích Hòa Giải, tôi sẽ chọn điều nào bắt mình phải trả giá và chịu xỉ nhục nhiều nhất. Đôi khi một điều vụn vặt lại phải trả giá nhiều hơn một điều lớn lao. Mỗi lần xưng tội, tôi sẽ nhớ lại cuộc Thương Khó của Chúa Giêsu để gợi lên tâm tình ái hối trong lòng. Vì nhờ ơn Chúa, mọi sự đều có thể, nên tôi sẽ luôn thực hành ái hối. Trước khi vào tòa cáo giải, trước tiên tôi sẽ đi vào Trái Tim rộng mở và vô cùng lân tuất của Chúa Cứu Thế. Khi rời tòa cáo giải, tôi sẽ khơi lên trong lòng niềm tri ân lớn lao đối với Thiên Chúa Ba Ngôi vì phép lạ diệu kỳ khôn sánh đã thực hiện trong linh hồn tôi. Linh hồn tôi càng khốn nạn, tôi càng cảm nghiệm được đại dương thương xót của Thiên Chúa trào đổ cho tôi, ban cho tôi sức mạnh cùng năng lực lớn lao.
226 Những luật tôi thường thiếu sót: thỉnh thoảng còn lỗi luật giữ lặng; không vâng theo hiệu chuông; đôi khi còn pha mình vào việc của người khác. Tôi sẽ làm hết sức để sửa mình. Tôi sẽ tránh lánh các chị em hay càu nhàu, nếu không tránh được, ít là tôi sẽ giữ im lặng, và qua đó cho họ biết tôi khổ tâm khi phải nghe những điều như vậy.
Tôi không được lưu tâm đến dư luận, nhưng tuân theo lời chứng của lương tâm và tôn nhận Chúa là chứng nhân cho mọi hành động của mình. Tôi phải thực hiện mọi việc và hành xử trong mọi vấn đề hiện giờ như thể tôi muốn thực hiện và hành xử trong giờ lâm chung. Vì vậy, trong mọi hành động, tôi phải luôn nhớ đến Chúa.
Tránh dùng phép đoán. 67 Tôi phải trình bày với các bề trên [ngay cả] những điều nhỏ nhặt nhất, và trình bày chi tiết hết sức có thể. Tôi phải trung thành với các việc đạo đức; không được dễ dàng xin chước chuẩn các việc ấy. Ngoài giờ giải trí, tôi phải giữ lặng, tránh các trò bông đùa, các lời giễu cợt làm người khác cười lớn, phá bầu không khí thinh lặng. Tôi phải coi trọng (105) cả những luật nhỏ nhặt nhất. Tôi không được để mình bị cuốn hút vào cơn lốc công việc, [nhưng] dừng lại một chút để hướng lên trời cao. Nói ít với con người, nhưng nói nhiều với Thiên Chúa. Tránh sự thân mật. Tôi đừng quá chú ý đến những ai ủng hộ và những ai chống đối. Tôi không được tỏ lộ cho người khác biết về những điều tôi đang phải chịu đựng. Tôi phải tránh nói lớn tiếng với người khác trong khi làm việc. Tôi phải giữ sự bình an và điềm tĩnh trong những lúc đau khổ.
Trong những giờ phút gian nan, tôi phải nương náu nơi các thương tích của Chúa Giêsu; tôi phải tìm sự an ủi, nâng đỡ, ánh sáng, và xác nhận nơi các thương tích của Chúa Giêsu.
227 + Giữa những thử thách, tôi sẽ cố gắng nhìn ra bàn tay yêu thương của Thiên Chúa. Không gì thường xuyên cho bằng đau khổ – lúc nào cũng trung thành đồng hành với linh hồn.
Ôi Chúa Giêsu, con sẽ không để ai vượt qua con trong việc yêu mến Chúa đâu!
+ Lạy Chúa Giêsu ẩn thân trong bí tích Cực Thánh,
228 Chúa thấy rằng khi tuyên khấn trọn đời, hôm nay con sẽ rời khỏi khu tập viện này.68 Lạy Chúa Giêsu, Chúa biết con yếu đuối và bé mọn chừng nào, và kể từ hôm nay, con sẽ vào tập viện của Chúa một cách đặc biệt. Con vẫn là một tập sinh, nhưng là tập sinh của Chúa, lạy Chúa Giêsu, Chúa sẽ là Giám Tập của con cho đến ngày mãn đời. Mỗi ngày, con sẽ nghe những bài huấn đức dưới chân Chúa. Con sẽ không tự mình làm một điều nào dù nhỏ mọn nhất mà trước tiên không bàn hỏi với Chúa là Giám Tập của con. Lạy Chúa Giêsu, con sung sướng biết bao vì chính Chúa đã lôi kéo và đưa con vào tập viện; tức là vào nhà tạm của Chúa. Khi tuyên khấn trọn đời, không có nghĩa là con đã trở thành một nữ tu trọn lành. Không, không! Con vẫn là một tập sinh bé bỏng yếu đuối của Chúa Giêsu, và con phải cố gắng để đạt đến trọn lành như con đã làm từ những ngày đầu trong thời gian nhà tập, và con sẽ thực hiện mọi nỗ lực để giữ mãi tâm tình của con trong ngày đầu tiên khi cửa tu viện rộng mở đón nhận con.
Với niềm tín thác và đơn sơ của một con trẻ, hôm nay con xin hiến mình cho Chúa, ôi Chúa Giêsu, Giám Tập của con. Con xin trao lại cho Chúa toàn quyền tự do trong việc hướng dẫn linh hồn con. Xin hướng dẫn con trên những nẻo đường Chúa muốn. Con sẽ không thắc mắc gì cả. Con sẽ bước theo Chúa với niềm tín thác. Trái Tim từ ái Chúa có thể làm được mọi sự!
Tập sinh bé bỏng của Chúa Giêsu – Nữ tu Faustina
229 (106) + Lúc khai mạc tuần tĩnh tâm, Chúa Giêsu phán với tôi, Trong tuần phòng này, chính Cha sẽ hướng dẫn linh hồn con. Cha muốn con kiên vững trong bình an và tình yêu. Và những ngày đầu đã trôi qua như vậy.
Đến ngày thứ tư, những nghi nan đã bắt đầu làm tôi áy náy: Phải chăng sự bình an của tôi là giả tạo? Ngay lúc ấy, tôi đã nghe những lời này, Ái nữ của Cha ơi, con hãy tưởng tượng như con có toàn quyền trên toàn thế giới và có khả năng an bài mọi sự theo ý muốn tốt lành của con. Con có quyền thực hiện mọi điều con muốn, và bỗng nhiên có một con trẻ đến gõ cửa nhà con, run rẩy khóc lóc và tin tưởng van xin con một tấm bánh cho khỏi chết đói.
Con sẽ làm gì cho đứa trẻ này? Ái nữ của Cha ơi, con hãy trả lời Cha đi. Và tôi thưa, “Lạy Chúa Giêsu, con sẽ cho đứa trẻ tất cả những gì nó xin và cho cả ngàn lần nhiều hơn thế nữa.” Chúa liền phán với tôi, Đó là cách Cha đang đối xử với linh hồn con. Trong tuần tĩnh tâm này, Cha đang ban cho con không những sự bình an, mà còn một tâm trạng cho dù con muốn bối rối đi nữa con cũng không thể làm được. Tình yêu của Cha đã chiếm đoạt linh hồn con, và Cha muốn con được vững vàng. Con hãy ghé tai sát vào lòng Cha, hãy quên hết mọi sự khác và gẫm suy về lòng thương xót lạ lùng của Cha. Tình yêu Cha sẽ ban cho con sức mạnh và sự can đảm con cần trong những vấn đề này.
230 Lạy Chúa Giêsu, Bánh Thánh Hằng Sống, Chúa là Mẹ của con, Chúa là tất cả của con! Chúa Giêsu ơi, con luôn đến cùng Chúa với lòng đơn thành, yêu mến, tin tưởng, và phó thác. Con sẽ thổ lộ mọi sự với Chúa như một đứa trẻ với người mẹ yêu của nó, những niềm vui và những nỗi buồn – tóm lại, là tất cả.
231 Không ai có thể hiểu thấu những gì tâm hồn tôi cảm nghiệm khi suy đến việc Chúa liên kết tôi với Người qua các lời khấn thánh. Thiên Chúa đã tỏ cho tôi thấy, và ngay cả lúc này, cái bao la của khối tình Người dành cho tôi từ trước khi thời gian khởi đầu; còn đối với tôi, tôi đã bắt đầu yêu mến Người trong thời gian. Tình yêu Chúa [lúc nào cũng] thật cao vời, tinh tuyền và vô vị lợi; còn tình yêu tôi dành cho Chúa đã khởi đầu từ khi tôi nhận biết Người. Tôi càng nhận biết Người, tôi càng (107) yêu mến Người nồng nàn, mãnh liệt, và các hành vi của tôi cũng nên hoàn thiện hơn. Trong lúc đó, mỗi khi nhớ rằng chỉ vài ngày nữa tôi sẽ được nên một với Chúa qua lời vĩnh thệ, một niềm vui khôn tả tràn ngập linh hồn tôi. Ngay từ giây phút đầu tiên được biết Chúa, ánh nhìn của linh hồn tôi đã mất hút trong Người cho đến muôn đời. Mỗi lần Chúa đến bên tôi, tôi được hiểu biết Chúa nhiều hơn và một tình yêu hoàn thiện hơn lớn mạnh trong linh hồn tôi.
232 + Trước khi xưng tội, tôi được nghe những lời này trong linh hồn, Ái nữ của Cha ơi, con hãy trình cho ngài tất cả và giãi bày linh hồn con với ngài như với chính Cha. Đừng sợ hãi gì. Chính vì để con được bình an mà Cha đã đặt vị linh mục này giữa linh hồn con và Cha. Những lời ngài nói với con là những lời của chính Cha. Con hãy trình bày với ngài những bí nhiệm kín ẩn nhất của linh hồn con. Cha sẽ ban cho ngài ánh sáng để hiểu biết linh hồn con.
233 Khi vào tòa cáo giải, lòng tôi cảm thấy thật thư thái về việc giãi bày tất cả đến độ về sau chính tôi cũng phải ngạc nhiên. Những câu trả lời của ngài đem lại cho linh hồn tôi một sự bình an diệu kỳ. Những lời của ngài đã, đang, và luôn luôn sẽ là những cột lửa đã, đang, và sẽ soi sáng cho linh hồn tôi trong việc tìm ầu sự thánh thiện ở mức cao vời nhất. Những hướng dẫn nhận được từ cha Andrasz, tôi đã ghi lại ở một trang khác trong tập này [x. Nhật Ký, số 55].
234 Khi cáo mình xong, linh hồn tôi được ngập lút trong Thiên Chúa. Tôi cầu nguyện suốt ba tiếng, nhưng đối với tôi, dường như chỉ lâu một vài phút. Từ lúc đó, tôi không còn đặt một chướng ngại nào để cản trở ân sủng hoạt động trong tôi. Chúa Giêsu đã biết tại sao tôi lại sợ hãi kết nghĩa thân tình với Người, nhưng Người không bị xúc phạm. Từ lúc vị linh mục bảo đảm những gì tôi được trải nghiệm không phải ảo tưởng, nhưng là hồng ân Thiên Chúa, tôi đã cố gắng trung thành với Chúa trong mọi sự. Giờ đây, tôi có thể thấy rằng có rất ít linh mục hiểu được đầy đủ chiều sâu công cuộc của Thiên Chúa trong linh hồn tôi. Và cũng từ lúc ấy, đôi cánh của tôi được tự do bay lượn, và tôi khao khát được bay vút vào chính lò lửa của thái dương. Tôi sẽ không ngừng bay lượn cho đến khi được nghỉ yên trong Chúa mãi mãi. Trong khi chúng tôi lả lơi trên cao chót vót, tất cả hơi khí, sương mờ, và (108) những làn mây đều ở dưới chân, và cả xác thịt chúng tôi nhất thiết phải tùng phục linh hồn.