Nhật ký Lòng Chúa Thương Xót tập 2 đoạn (522-536)
Nhật Ký LTX Tập Hai
Muôn Đời Con Sẽ Ca Tụng Lòng Thương Xót Chúa.
Lòng Thương Xót Chúa Nơi Linh Hồn Tôi.
(1) +
J.M.J.
522 + Muôn đời con sẽ ca tụng lòng thương xót Chúa,
Con sẽ ca tụng trước mọi người,
Vì đó là ưu phẩm cao cả nhất của Chúa
Và đối với chúng con là một phép lạ liên lỉ.
Phát nguyên từ Thiên Chúa Ba Ngôi,
Từ một cung lòng độc nhất sung mãn tình yêu,
Lòng thương xót Chúa sẽ được tỏ hiện nơi linh hồn
Với tất cả sự sung mãn, khi bức màn hạ xuống.
Từ nguồn mạch lòng xót thương của Chúa, ôi lạy Chúa,
Trào tuôn mọi hạnh phúc và sự sống,
Và thế là mọi thụ tạo và toàn thể công trình tạo dựng
Say sưa hát lên bài ca lòng thương xót.
Lòng thương xót của Chúa được khơi mở cho chúng con
Qua đời sống Chúa Giêsu, chịu treo trên thập giá.
Hỡi tội nhân, bạn đừng hoài nghi hay tuyệt vọng,
Nhưng hãy tín thác vào lòng thương xót, vì bạn cũng có thể nên thánh thiện.
Hai dòng suối mang hình những luồng sáng
Đã trào ra từ Trái Tim Chúa Giêsu,
Không phải cho các sứ thần, minh thần, hay luyến thần,
Nhưng cho phần rỗi của nhân loại tội lỗi.
(2) +
J.M.J.
523 Ôi thánh ý Thiên Chúa, xin hãy là tình yêu của con.
Lạy Chúa Giêsu của con, Chúa biết đáng lẽ con không viết một chữ nào về bản thân con, nhưng nếu con có viết, thì đó chỉ vì lệnh truyền hiển nhiên của đức vâng lời thánh thiện.
Thiên Chúa và Các Linh Hồn
Nữ tu M. Faustina
Phép Thánh Thể 105
524 + Ôi Chúa Giêsu, Thiên Chúa ẩn thân,
Trái tim con cảm nhận được Chúa
Mặc dù có các bức màn che khuất;
Chúa biết con yêu mến Chúa.
(3) + J.M.J. Vilnius, ngày 24 tháng 11 năm 1935
+ Tập Hai
Nguyện Chúa Được Chúc Tụng!
525 Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi chí thánh, trong Chúa có cuộc sống nội tại của Thiên Chúa, Chúa Cha, Chúa Con, và Chúa Thánh Thần, niềm vui vĩnh hằng, tình yêu sâu thẳm vô biên, đã trào đổ trên mọi thụ tạo và làm nên hạnh phúc của chúng, nguyện danh dự và vinh quang đều qui về Thánh Danh Chúa cho đến thiên thu vạn đại. Amen.
Lạy Thiên Chúa của con, khi suy tưởng đến sự cao trọng và vẻ xinh đẹp của Chúa, con vui mừng quá đỗi vì Thiên Chúa con phụng sự thật vĩ đại dường bao.
Tôi thực thi thánh ý Chúa trong yêu mến và vui tươi; càng nhận biết Người, tôi càng ước muốn yêu mến Người. Tôi bừng cháy niềm thao thức yêu mến Người mỗi ngày một hơn.
526 (4) + Ngày 14. Thứ Năm này, lúc chúng tôi làm giờ chầu đêm, lúc đầu, tôi không thể cầu nguyện; một tình trạng khô khan bao trùm tôi. Tôi không thể suy tưởng về cuộc Khổ Nạn đau thương của Chúa Giêsu. Thành ra, tôi sấp mình và hiến dâng cuộc Thương Khó quá thê thảm của Chúa Giêsu lên Cha trên trời để đền bồi tội lỗi của toàn thế giới. Sau lời cầu nguyện ấy, lúc trỗi dậy và đi về bàn quì của mình, tôi bỗng nhìn thấy Chúa Giêsu gần đó. Chúa Giêsu hiện ra trong lúc đang chịu đánh đòn. Tay Chúa cầm một chiếc áo trắng và mặc cho tôi; Chúa cũng cầm với một sợi dây và thắt cho tôi, rồi đắp lên người tôi một chiếc áo choàng màu đỏ giống như chiếc áo người ta đã mặc cho Người trong hồi Thương Khó, và một chiếc khăn che mặt cũng màu đỏ. Và Chúa phán với tôi, Đây là cách con và các người đồng tâm với con sẽ được mặc. Cuộc đời Cha từ lúc giáng sinh cho đến khi chết trên thập giá sẽ là luật sống cho các con. Con hãy nhìn kỹ vào Cha và sống theo những gì con nhìn thấy. Cha ước mong con đi vào tâm trí của Cha sâu xa hơn nữa và hiểu (5) rằng Cha là Đấng hiền lành và khiêm nhượng trong lòng.
527 Một lần kia, tôi cảm thấy bị thôi thúc phải bắt tay vào việc và chu toàn những gì Thiên Chúa đang yêu cầu. Tôi vào nhà nguyện một lúc và nghe lời này trong linh hồn, Tại sao con sợ hãi? Con cho rằng Cha không đủ toàn năng để nâng đỡ con sao? Lúc đó, linh hồn tôi cảm nhận một sức mạnh phi thường; mọi nghịch cảnh xảy đến cản trở tôi thực hành ý định của Chúa dường như không còn là gì đối với tôi nữa.
528 Thứ Sáu, trong giờ thánh lễ, khi linh hồn được đắm chìm trong niềm hạnh phúc của Thiên Chúa, tôi đã được nghe những lời này trong linh hồn: Lòng thương xót của Ta đã trào tuôn cho các linh hồn qua Trái Tim nhân thần.
Chúa Giêsu như một tia sáng mặt trời chiếu qua pha lê. Tôi cảm nghiệm tận thâm tâm và hiểu rằng tất cả mọi người đến được với Thiên Chúa đều nhờ Chúa Giêsu, trong Chúa Giêsu, và qua Chúa Giêsu.
529 (6) Vào tối ngày cuối cùng [ngày 15] trong tuần cửu nhật tại Ostra Brama, sau khi hát kinh cầu, một linh mục đã đặt Mình Thánh vào mặt nhật. Vừa khi ngài đặt mặt nhật lên bàn thờ, tôi nhìn thấy Chúa Giêsu Hài Đồng dang đôi tay nhỏ xíu, trước tiên về phía Mẹ Người lúc ấy cũng hiện ra sống động. Khi Mẹ Thiên Chúa nói chuyện với tôi, Chúa Giêsu lại dang đôi bàn tay nhỏ xíu của Người về phía cộng đoàn. Đức Mẹ dạy tôi hãy chấp nhận như một con trẻ tất cả những gì Thiên Chúa đòi hỏi và đừng thắc mắc; nếu không sẽ không đẹp lòng Thiên Chúa. Vào lúc đó, Chúa Hài Nhi biến đi, và Mẹ Thiên Chúa không còn sống động nữa, bức hình của Mẹ trở lại như trước. Nhưng linh hồn tôi dạt dào chất ngất niềm hoan lạc, và tôi thân thưa với Chúa, “Xin hãy dùng con tùy ý Chúa; con sẵn sàng tất cả, nhưng lạy Chúa, xin Chúa đừng bỏ rơi con dù chỉ một phút giây.”
(7) +
J.M.J.
Cho Vinh Danh Thiên Chúa Ba Ngôi
530 Tôi xin Mẹ Bề Trên [Borgia] cho phép tôi được giữ chay bốn mươi ngày, mỗi ngày chỉ dùng một miếng bánh mì và một ly nước. Tuy nhiên, theo lời khuyên của cha giải tội của tôi [cha Sopocko], Mẹ Bề Trên đã không chuẩn cho bốn mươi ngày, mà chỉ cho bảy ngày. “Này chị, tôi không thể miễn chước hết các việc phận sự cho chị được, bởi vì các chị em khác có thể nhận ra điều gì đó. Tôi cho phép chị chuyên tâm cầu nguyện và ghi chép những điều này, còn về việc giữ chay, thật khó khăn cho tôi trong việc bao che cho chị. Quả thật, tôi không nghĩ ra được giải pháp nào cho việc này cả.” Và Mẹ nói tiếp, “Vậy bây giờ chị cứ ra đi, và một ánh sáng nào đó chắc sẽ đến với tôi.” Sáng Chúa Nhật, tôi đã hiểu ra Mẹ Bề Trên có ý cho tôi cơ hội giữ chay khi giao cho tôi nhiệm vụ coi cổng vào giờ cơm. Vào buổi sáng, tôi không đi điểm tâm, một lúc sau, tôi đến gặp (8) Mẹ Bề Trên và hỏi có đúng Mẹ cử tôi coi cổng để giúp tôi giữ chay mà không bị để ý phải không. Mẹ đáp lại, “Này chị, khi tôi cắt cử chị,106 ý nghĩ ấy đã có trong đầu tôi.” Khi ấy, tôi thấy đúng như điều tôi đã nghĩ trước trong lòng.
531 Ngày 24 tháng 11 năm 1935. Chúa Nhật, ngày đầu tuần. Tôi đến trước Thánh Thể, và cùng với Chúa Giêsu hiện diện trong nhiệm tích cực thánh, tôi dâng mình cho Chúa Cha Hằng Hữu. Lúc ấy, tôi nghe những lời này trong linh hồn: Mục đích của con và các người đồng tâm của con là hãy hợp nhất với Cha hết sức mật thiết; bằng tình yêu, các con sẽ hòa giải trời với đất, các con sẽ làm nguôi cơn nghĩa nộ của Thiên Chúa và các con sẽ khẩn nài lòng nhân từ cho thế giới. Cha giao cho các con hai hạt bích ngọc vô cùng quí báu đối với Trái Tim Cha: đó là linh hồn các linh mục và các tu sĩ. Các con hãy cầu nguyện đặc biệt cho các ngài; sức mạnh các ngài có được là do việc hủy mình của các con. Các con hãy liên kết lời cầu nguyện, giữ chay, khổ chế, lao nhọc, và (9) tất cả những đau khổ của các con với lời cầu nguyện, chay tịnh, khổ chế, lao nhọc, và đau khổ của Cha, và rồi các ngài sẽ có được sức mạnh trước thánh nhan Cha của Cha.
532 Sau hiệp lễ, tôi nhìn thấy Chúa Giêsu, Người phán với tôi những lời này: Hôm nay, con hãy đi sâu vào tinh thần khó nghèo của Cha và sắp đặt mọi sự sao cho những người túng nghèo nhất cũng không có lý do để ganh tị với con. Cha tìm được niềm vui, không phải từ những tòa nhà đồ sộ và những công trình kiến trúc nguy nga, nhưng từ một tâm hồn thanh sạch và khiêm nhượng.
533 Khi ở một mình, tôi bắt đầu suy gẫm về tinh thần khó nghèo. Tôi thấy rõ ràng Chúa Giêsu, dù là Chúa Tể muôn loài muôn vật, nhưng lại chẳng sở hữu vật gì. Từ một chiếc máng cỏ mượn tạm, Chúa đã bước vào cuộc đời thi ân cho mọi người, còn chính Người lại chẳng có lấy một chỗ dựa đầu. Và trên cây thập giá, tôi nhìn ra đỉnh cao đức khó nghèo của Chúa Giêsu, vì Người không có lấy một mảnh áo che thân. Lạy Chúa Giêsu, qua lời khấn trọng tuyên giữ đức nghèo, con ước ao được trở nên giống Chúa; đức nghèo sẽ là mẹ con. (10) Bề ngoài, chúng ta không nên sở hữu vật gì và không còn gì để tự ý định đoạt; còn bề trong, chúng ta không nên thèm muốn vật gì. Kìa trong bí tích Thánh Thể, cao cả thay đức khó nghèo của Chúa! Lạy Chúa Giêsu, đã từng có linh hồn nào bị ruồng rẫy như Chúa trên thập giá chưa?
534 Đức Thanh Tịnh. Không cần phải giải thích vì lời khấn này ngăn cấm tất cả những gì phạm đến giới răn thứ sáu và thứ chín trong hành vi, tư tưởng, ngôn ngữ, cảm tình… Tôi hiểu lời khấn trọng khác với lời khấn đơn; tôi hiểu điều này với tất cả những hàm ý trong đó. Đang lúc suy tư điều ấy, tôi đã nghe những lời này trong linh hồn: Em là hiền thê vĩnh viễn của Ta; đức thanh tịnh của em phải cao sang hơn của các thiên thần, bởi vì Ta không mời gọi một thiên thần nào vào tình thân ái như Ta đã gọi em. Hành vi nhỏ mọn nhất của hiền thê cũng có giá trị vô song. Một linh hồn thanh khiết có thế lực khôn cùng trước mặt Thiên Chúa.
535 (11) Đức Vâng Phục. Cha đã đến để thi hành thánh ý Chúa Cha. Cha đã vâng lời song thân của Cha, Cha đã vâng phục các lý hình và giờ đây Cha vâng lời các linh mục. Lạy Chúa Giêsu, con hiểu tinh thần vâng phục và tinh thần ấy cốt ở điều gì. Nó không những bao gồm việc chu toàn bên ngoài, mà còn cả trong trí năng, ý chí, và phán đoán.
Khi vâng phục các bề trên là chúng ta vâng phục chính Thiên Chúa. Chẳng có gì khác biệt khi một thiên thần hoặc một con người đại diện cho Thiên Chúa truyền lệnh cho tôi; tôi luôn luôn phải vâng phục. Tôi không định viết nhiều về các lời khấn; bởi vì những điều ấy quá minh bạch và cụ thể. Ngược lại, tôi sẽ ghi ra một vài tư tưởng tổng quát về hội dòng này.
+ Tóm Lược Tổng Quát
536 Không bao giờ có những tòa nhà tráng lệ, nhưng chỉ có một nhà nguyện nhỏ với một cộng đoàn nhỏ không quá mười người, cộng thêm hai người ngoại vụ đảm trách các việc bên ngoài cho cộng đoàn (12) và cho nhà nguyện. Hai chị này không mặc tu phục, nhưng mặc trang phục đời; các chị sẽ tuyên lời khấn đơn, và hết sức lệ thuộc vào bề trên là người sống trong nội vi. Các chị này sẽ được thông công mọi ơn ích thiêng liêng của hội dòng. Và không bao giờ con số vượt quá hai người, tốt hơn chỉ nên có một. Mỗi nhà độc lập với các nhà khác, mặc dù hợp nhất mật thiết với nhau trong bộ luật, các lời khấn, và tinh thần.
Tuy nhiên, trong các trường hợp ngoại lệ, một chị từ nhà này có thể được thuyên chuyển sang một nhà khác; và trong trường hợp thành lập nhà mới, một số chị em từ một nhà khác có thể được chuyển đến nếu cần. Mỗi nhà sẽ lệ thuộc vào đấng bản quyền địa phương.