Nhật ký Lòng Chúa Thương Xót tập 1 (355-369)
355 (148) 1934 – 1935. Đêm Giao Thừa. Tôi được phép không phải đi ngủ, đúng hơn là được phép cầu nguyện trong nhà nguyện. Một chị xin tôi dâng một giờ chầu cầu nguyện cho chị. Tôi đồng ý và cầu nguyện cho chị một giờ. Trong giờ chầu ấy, Thiên Chúa đã tỏ cho tôi biết linh hồn này rất đẹp lòng Người.
Tôi dâng giờ chầu thứ hai cầu nguyện cho các tội nhân hoán cải, và cố gắng đặc biệt đền tạ Thiên Chúa vì những lăng mạ đang xúc phạm đến Người trong thời điểm này. Thiên Chúa đang bị xúc phạm kinh khủng biết bao! Tôi dâng giờ chầu thứ ba cầu nguyện cho cha linh hướng. Tôi tha thiết xin cho ngài được ánh sáng trong một vấn đề đặc biệt.
Sau cùng, đồng hồ điểm mười hai tiếng, giờ cuối cùng trong năm. Tôi hoàn tất giờ này nhân danh Thiên Chúa Ba Ngôi chí thánh, và khởi đầu giờ đầu tiên của năm mới cũng nhân danh Thiên Chúa Ba Ngôi chí thánh. Tôi nài xin từng Ngôi Thiên Chúa chúc lành cho tôi và hết lòng tin tưởng hướng về năm mới, chắc chắn sẽ không thiếu đau khổ.
356 Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, ẩn chứa chứng từ lòng thương xót Thiên Chúa dành cho chúng con, và nhất là cho các tội nhân khốn cùng.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, ẩn chứa Mình và Máu Chúa Giêsu như bằng chứng lòng thương xót vô biên dành cho chúng con, và nhất là cho các tội nhân khốn cùng.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, ẩn chứa sự sống muôn đời và lòng thương xót vô biên, được quảng phát cho chúng con, và nhất là cho các tội nhân khốn cùng.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, ẩn chứa lòng thương xót của Chúa Cha, Chúa Con, và Chúa Thánh Thần dành cho chúng con, và nhất là cho các tội nhân khốn cùng.
(149) Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, ẩn chứa giá chuộc vô cùng của lòng thương xót đền bồi mọi món nợ cho chúng con, và nhất là cho các tội nhân khốn cùng.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, ẩn chứa nguồn mạch nước hằng sống phát nguyên từ lòng thương xót vô biên dành cho chúng con, và nhất là cho các tội nhân khốn cùng.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, ẩn chứa lò lửa rất tinh ròng bừng cháy từ cung lòng Thiên Chúa Cha hằng hữu như từ một vực thẳm thương xót vô biên dành cho chúng con, và nhất là cho các tội nhân khốn cùng.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, ẩn chứa thần dược chữa lành mọi yếu đuối của chúng con, xuất phát từ lòng thương xót vô biên như từ nguồn mạch dành cho chúng con, và nhất là cho các tội nhân khốn cùng.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, ẩn chứa sự hợp nhất giữa Thiên Chúa với chúng con qua lòng thương xót vô biên Người dành cho chúng con, và nhất là cho các tội nhân khốn cùng.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, ẩn chứa mọi tình cảm của Trái Tim rất dịu dàng Chúa Giêsu dành cho chúng con, và nhất là cho các tội nhân khốn cùng.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, niềm cậy trông độc nhất của chúng con giữa mọi đau khổ và thù nghịch trong cuộc sống.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, niềm cậy trông độc nhất của chúng con giữa tăm tối và những cơn giông tố trong ngoài.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, niềm cậy trông độc nhất của chúng con trong cuộc sống và trong giờ lâm tử.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, niềm cậy trông độc nhất của chúng con giữa những thù nghịch và những chán chường.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, niềm cậy trông độc nhất của chúng con giữa nạn giả dối và bội bạc.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, niềm cậy trông độc nhất của chúng con giữa tăm tối và nạn ô thần đang lan tràn khắp thế giới.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, niềm cậy trông độc nhất của chúng con giữa khắc khoải và đau khổ vì không được cảm thông.
(150) Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, niềm cậy trông độc nhất của chúng con giữa những nhọc nhằn và đơn điệu của cuộc sống mỗi ngày.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, niềm cậy trông độc nhất của chúng con giữa cảnh tan nát của những hy vọng và cố gắng.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, niềm cậy trông độc nhất của chúng con giữa những dã man của quân thù và cuồng bạo của hỏa ngục.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, con tín thác nơi Chúa khi những gánh nặng đã quá sức và những nỗ lực của con đã thất bại.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, con tín thác nơi Chúa khi những giông bão vùi dập cõi lòng và nỗi sợ hãi của con dường như thất vọng.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, con tín thác nơi Chúa khi trái tim sắp sửa run giùng và mồ hôi tử khí ướt đẫm vầng trán của con.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, con tín thác nơi Chúa khi mọi sự đều dấy lên chống đối và nỗi tuyệt vọng đen tối đã tràn ngập hồn con.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, con tín thác nơi Chúa khi mọi vật đời này đã nhòa trước mắt con, và lần đầu tiên linh hồn con nhìn thấy những thế giới xa lạ.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, con tín thác nơi Chúa khi những nhiệm vụ vượt quá sức con, và sự chống đối trở thành số phận mỗi ngày của con.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, con tín thác nơi Chúa khi việc tập tành nhân đức xem ra khó nhọc, và nhiên tính trong con nổi loạn.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, con tín thác nơi Chúa khi những đòn đánh nghịch thù nhắm thẳng vào con.
Ôi Bánh Thánh Hồng Phúc, con tín thác nơi Chúa khi những lao nhọc và nỗ lực của con bị người đời xét đoán sai lầm.
Lạy Bánh Thánh, con tín thác nơi Chúa khi những phán xét của Chúa vang lên với con; chính lúc đó con sẽ tín thác vào đại dương thương xót của Chúa.
357 + Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi cực thánh, con tín thác nơi lòng thương xót vô biên của Chúa.
Thiên Chúa là Cha tôi, vì thế tôi là con nhỏ của Người, tôi có mọi quyền đối với Thánh Tâm Người; và khi bóng tối càng dày đặc, niềm tín thác của chúng ta càng phải trọn hảo.
358 Tôi không hiểu sao lại không tín thác vào Đấng có thể làm được mọi sự.
Có Chúa là có tất cả; không có Chúa là không có gì hết. Người là Thiên Chúa. Thiên Chúa sẽ không để ai đặt hết tín tưởng nơi Người sẽ phải bẽ bàng.
359 (151) Thứ Năm, ngày 10 tháng 1 năm 1935. Vào buổi chiều tối, trong giờ chầu phép lành, 85 tôi bắt đầu bị quấy quất vì những tư tưởng đại loại thế này: có lẽ tất cả những điều tôi đang nói về lòng thương xót hải hà của Chúa chỉ là một lời dối trá hoặc một ảo tưởng...? Vừa khi tôi muốn đắn đo một chút về điều ấy thì nghe trong lòng có tiếng rất mạnh mẽ và rõ ràng, Tất cả những điều con nói về lòng thương xót của Cha đều đúng; ngôn ngữ không có lối diễn tả nào xứng hợp để tán dương lòng nhân lành của Cha. Những lời này tràn đầy uy lực và rõ ràng đến độ tôi sẵn sàng hiến mạng sống để minh chứng đó là những lời phát xuất từ Thiên Chúa. Tôi có thể nói như vậy nhờ một niềm bình an sâu thẳm theo sau những lời Chúa phán bấy giờ và hiện vẫn còn lưu lại trong tôi. Niềm bình an này đem đến cho tôi một sức mạnh và năng lực cao độ đến nỗi mọi gian truân, trở ngại, đau khổ, và ngay cả cái chết cũng không còn là gì. Ánh sáng này cho tôi thoáng thấy sự thật: mọi nỗ lực của tôi gắng đem các linh hồn đến chỗ hiểu biết lòng thương của Chúa Giêsu đều rất đẹp lòng Thiên Chúa. Và từ ánh sáng này trào dâng một niềm hoan lạc ngập lút linh hồn đến nỗi tôi không biết trên thiên đàng có gì hơn thế được không. Ôi, giá như các linh hồn chỉ vui lòng lắng nghe, ít là một chút, tiếng nói của lương tâm và tiếng nói – tức là những soi động – của Chúa Thánh Thần! Tôi nói “ít là một chút,” chỉ vì một khi chúng ta mở lòng cho tác động của Chúa Thánh Thần, thì Người sẽ hoàn tất những gì còn thiếu nơi chúng ta.
+ Năm Mới 1935
360 Chúa Giêsu thích đi vào những biến cố chi li nhất trong cuộc sống của chúng ta, và Chúa thường hoàn thành những ước vọng thầm kín mà đôi khi tôi đã giấu Chúa, mặc dù biết rằng không gì có thể che khuất được Người.
Ngày đầu năm, chúng tôi có tục lệ rút thăm để nhận các thánh bảo trợ đặc biệt cho chúng tôi suốt năm ấy. Vào giờ nguyện gẫm sáng, trong lòng tôi có một ước vọng thầm kín muốn chọn Chúa Giêsu Thánh Thể làm Đấng bảo trợ đặc biệt cho suốt năm nay, cũng giống như trong quá khứ. Nhưng tôi giấu Đấng Lang Quân ước vọng này, tôi tâm sự với Người về mọi điều, ngoại trừ điều này.
Khi đến phòng ăn dùng điểm tâm, chúng tôi trao đổi với nhau những lời cầu chúc và bắt đầu rút thăm vị bảo trợ. Khi đến gần những tấm thẻ có ghi tên các đấng bảo trợ, không lưỡng lự tôi rút ngay một tấm, nhưng không đọc tên vị ấy ngay (152) vì muốn làm một hành vi khổ chế trong một vài phút. Bỗng nhiên, tôi nghe được lời này trong linh hồn: Cha là Đấng Bảo Trợ cho con. Con hãy đọc đi nào. Tôi lập tức nhìn vào hàng chữ và thấy, “Đấng Bảo Trợ cho năm 1935 – Chúa Thánh Thể.” Tâm hồn tôi rộn ràng sướng vui. Tôi lặng lẽ rút lui khỏi các chị em và đi viếng Thánh Thể, ở đó tôi thổ lộ tâm trạng của mình cho Chúa. Nhưng Chúa Giêsu dịu dàng trách tôi rằng lúc này nên ở lại với các chị em. Tôi lập tức vâng theo qui định của luật dòng.
361 Lạy Thiên Chúa Tam Vị Nhất Thể, lòng thương xót Chúa dành các thụ tạo, nhất là các tội nhân khốn cùng thật lớn lao khôn lường, Chúa đã tỏ ra vực thẳm lòng thương xót Chúa khôn thấu và khôn dò đối với bất kỳ tâm trí nào, dù loài người hoặc thiên thần. Phận hư vô và đớn hèn của chúng con được ngập chìm trong sự cao sang của Chúa. Ôi Đấng Toàn Thiện Vô Cùng, ai có thể ca ngợi Chúa cho đầy đủ? Làm sao tìm được một linh hồn có thể hiểu Chúa trong khối tình của Chúa? Lạy Chúa Giêsu, cũng có những linh hồn như thế, nhưng thật hiếm hoi.
362 + Một bữa nọ, trong giờ nguyện gẫm buổi sáng, tôi nghe có tiếng nói: Chính Cha là người hướng dẫn; Cha đã, đang, và sẽ là người hướng dẫn của con. Vì con đã xin một sự trợ giúp hữu hình, nên Cha đã chọn và ban cho con một vị linh hướng trước cả khi con ngỏ lời, vì công việc của Cha cần phải có một người như thế. Con hãy biết rằng những lầm lỗi con phạm đến ngài đều làm thương tổn Trái Tim Cha. Nhất là con hãy cẩn phòng với thói tìm thỏa ý riêng; cho dù một việc nhỏ mọn nhất cũng phải có dấu ấn vâng lời.
Với tâm hồn tan nát khiêm cung, tôi khẩn nài Chúa Giêsu tha thứ cho những sai lỗi này. Tôi cũng xin cha linh hướng bỏ qua cho tôi, và nhất quyết không làm những điều sai quấy như vậy nữa.
363 Ôi Chúa Giêsu nhân lành, con cảm tạ Chúa vì hồng ân trọng hậu đã cho con biết bản thân con chỉ là khốn nạn và tội lỗi. Tự sức mình, con chỉ có thể làm được một việc, đó là xúc phạm đến Chúa. Chúa ôi, bởi vì sự khốn nạn chỉ có thể làm được gì ngoài việc xúc phạm đến Chúa, ôi Đấng Tốt Lành vô cùng!
364 (153) + Một lần kia, tôi được nhờ cầu nguyện cho một linh hồn nọ. Tôi liền quyết định làm tuần cửu nhật kính lòng thương xót Chúa và thêm vào đó một việc hãm mình; tức là sẽ đeo những sợi xích 86 vào hai chân trong suốt thánh lễ. Tôi làm việc này được ba ngày, và sau đó vào dịp xưng tội, tôi mới cho cha linh hướng biết tôi đã mạn phép thực hành việc khổ chế ấy. Tôi tưởng ngài không phản đối, nào ngờ lại phải nghe điều trái ngược; tức là tôi không được làm bất cứ điều gì mà không có phép.
Lạy Chúa Giêsu của con, thế là con lại tự tung tự tác nữa rồi! Nhưng những sai lỗi không làm con chán nản; con quá biết mình chỉ là khốn nạn. Vì tình trạng sức khỏe nên tôi không được phép, và cha linh hướng ngạc nhiên vì tôi đã liều mình làm những việc khổ chế lớn như vậy mà không có phép của ngài. Tôi xin tha lỗi vì đã tự ý, hay đúng hơn là đã mạn phép, và xin ngài đổi việc hãm mình này bằng một việc khác.
365 Cha linh hướng đã thay thế việc ấy bằng một hành vi khổ chế bề trong; tức là trong suốt thánh lễ, tôi phải suy tư vì sao Chúa Giêsu lại hạ mình chịu phép rửa. Việc suy gẫm này chẳng có gì là khổ chế với tôi cả, vì tưởng nhớ đến Chúa là một niềm vui chứ không phải là khổ chế. Nhưng hóa ra đó lại là một việc khổ chế ý chí, vì tôi không tự ý thực hiện, nhưng làm theo lệnh truyền, và đây chính là điều cốt yếu của hành vi khổ chế bề trong. Khi tôi rời tòa cáo giải, và bắt đầu làm việc đền tội thì được nghe những lời này: Cha đã ban ơn con xin cho linh hồn kia, nhưng không phải vì việc hãm mình con tự ý thực hiện. Đúng hơn chỉ vì con đã thực hiện hành vi vâng lời trọn hảo đối với vị đại diện của Cha nên Cha đã ban ơn này cho linh hồn mà con đã can thiệp và khẩn xin lòng thương xót Cha. Con hãy biết rằng khi con khổ chế ý riêng của con, khi đó, ý Cha mới ngự trị trong con.
366 Lạy Chúa Giêsu của con, xin Chúa hãy nhẫn nhục với con. Con sẽ cẩn thận hơn trong tương lai. Con sẽ không cậy dựa vào mình, nhưng vào ơn Chúa và lòng thương xót vô cùng bao la của Chúa đối với con là kẻ thấp hèn.
367 (154) + Vào một dịp nọ, Chúa Giêsu cho tôi biết rằng khi tôi cầu nguyện theo các ý chỉ được người khác nhờ, Người vẫn luôn sẵn lòng ban phát, nhưng các linh hồn kia không phải lúc nào cũng muốn đón nhận các ơn ấy: Trái Tim Cha tuôn trào tình thương xót lớn lao cho các linh hồn, nhất là các tội nhân khốn cùng. Ước chi họ có thể hiểu được Cha là hiền phụ rất nhân lành của họ. Vì họ, Máu và Nước đã từ Trái Tim Cha trào đổ như một nguồn mạch tuôn tràn lòng thương xót. Vì họ, Cha ẩn ngự trong nhà chầu như Quân Vương Từ Ái. Cha ước ao ban phát những ân sủng của Cha cho các linh hồn, nhưng họ không thèm đón nhận. Ít là con hãy thường xuyên đến với Cha hết sức có thể và lãnh nhận những ơn thánh mà họ không màng. Như vậy, con sẽ an ủi Trái Tim Cha. Ôi, các linh hồn hững hờ biết bao trước lòng lành bao la nhường ấy, trước quá nhiều bằng chứng yêu đương nhường ấy! Trái Tim Cha phải uống toàn những vô ân và lãnh đạm của các linh hồn sống trên trần gian. Họ dành thời giờ cho mọi thứ, nhưng lại không có thời giờ đến với Cha để lãnh nhận các ơn thánh.
Vì thế, Cha quay về với các con, hỡi những linh hồn ưu tuyển, các con cũng không hiểu tình yêu của Trái Tim Cha hay sao? Ở đây, Trái Tim Cha cũng gặp thất vọng; Cha không tìm được sự phó thác hoàn toàn cho tình yêu Cha. Quá nhiều đắn đo, quá nhiều ngờ vực, quá nhiều đề phòng. Để an ủi con, Cha cho con biết rằng vẫn có những linh hồn sống trên trần gian này đang yêu mến Cha chí thiết say mê. Cha vui sướng ngự nơi tâm hồn của họ. Nhưng họ ít quá. Trong các tu viện cũng thế, cũng có những linh hồn làm Trái Tim Cha được tràn đầy niềm vui. Họ mang những nét riêng của Cha; vì vậy Chúa Cha trên trời nhìn họ với niềm thỏa nguyện đặc biệt.
Họ sẽ là một kỳ quan trước mặt các thiên thần và nhân loại. Con số những linh hồn này quá ít ỏi. Họ là lá chắn cho thế giới trước phép công thẳng của Chúa Cha trên trời và là phương thế nài xin ơn xót thương cho thế giới. Tình yêu và hy sinh của những linh hồn này giữ cho thế giới được trường tồn. Sự bất trung của một linh hồn được Cha ưu tuyển gây nên thương tích hết sức nhức nhối cho Trái Tim Cha. Những bất trung như thế là những mũi gươm đâm thấu Trái Tim Cha.
368 (155) Ngày 29 tháng 1 năm 1935. Sáng thứ Ba này, trong giờ nguyện gẫm, tôi được thị kiến Đức Thánh Cha đang dâng lễ. Sau kinh Lạy Cha, ngài trình bày với Chúa Giêsu về vấn đề Chúa đã truyền cho tôi phải thưa với ngài.
Mặc dù đích thân tôi chưa từng thưa với Đức Thánh Cha, nhưng vấn đề này đã được một vị khác đảm nhận [cha Sopocko 87]; tuy nhiên, vào lúc này, tôi biết trong tri thức nội tại rằng Đức Thánh Cha đang cứu xét vấn đề, và sẽ sớm thông qua đúng như ước vọng của Chúa Giêsu.
369 Trước kỳ tĩnh tâm tám ngày, tôi đến với cha linh hướng và xin phép thực hiện một vài hành vi khổ chế trong thời gian tĩnh tâm. Tuy nhiên, tôi không xin được tất cả, mà chỉ được một số mà thôi. Tôi được phép làm một giờ nguyện gẫm về cuộc Thương Khó Chúa Giêsu và một hành vi hạ mình khác. Tôi hơi nản lòng vì không được phép làm tất cả những gì đã xin. Khi chúng tôi trở về nhà, tôi ghé vào nhà nguyện một lúc, và được nghe lời này trong linh hồn: Công trạng nhờ một giờ suy ngắm về cuộc Thương Khó của Cha còn nhiều hơn cả một năm đánh mình đến chảy máu; việc suy ngắm về những thương tích đau đớn của Cha rất ích lợi đối với con, và đem lại cho Cha niềm hoan lạc lớn lao. Cha lấy làm lạ vì con vẫn chưa hoàn toàn từ bỏ ý riêng, nhưng Cha vui mừng quá đỗi vì sự biến đổi ấy sẽ thành sự trong tuần tĩnh tâm này.