Nhật ký Lòng Chúa Thương Xót tập 1 (280-294)
280 Chúa Giêsu truyền cho tôi hãy mừng lễ kính Lòng Thương Xót Chúa vào Chúa Nhật ngay sau lễ Phục Sinh bằng việc hồi tâm, thực hành khổ chế, mặc áo nhặm ba tiếng đồng hồ, liên lỉ cầu nguyện cho các tội nhân và cầu ơn thương xót cho toàn thế giới. Chúa Giêsu phán với tôi: Hôm nay, mắt Cha vui thỏa khi nhìn xuống nhà này.
281 Tôi cảm thấy sứ mạng của tôi sẽ không chấm dứt sau cái chết của tôi, nhưng đó sẽ là khởi đầu. Hỡi những linh hồn còn hoài nghi, tôi sẽ mở toang cho các bạn những bức màn thiên đàng để thuyết phục các bạn tin vào lòng nhân lành của Thiên Chúa, để các bạn không còn tiếp tục đả thương Trái Tim vô cùng lân tuất của Chúa Giêsu bằng thái độ ngờ vực của các bạn nữa. Thiên Chúa là Toàn Yêu và Toàn Thương.
282 (125) Một lần kia, Chúa phán với tôi: Hỡi người con nhỏ rất dấu yêu của Cha ơi, Trái Tim Cha thổn thức vì tình thương bao la Cha dành cho con khi thấy con phải tan nát vì đau khổ da diết để đền bồi tội lỗi của con.
Cha nhìn thấy tình yêu của con, tinh tuyền và chân thực, vì thế Cha ban cho con địa vị hàng đầu giữa những linh hồn trinh khiết. Con là vinh dự và vinh quang cuộc Thương Khó của Cha. Cha thấy tất cả nỗi đớn hèn của linh hồn con, không gì thoát khỏi ánh nhìn của Cha. Cha nâng những người khiêm nhượng lên đến tận ngai tòa của Cha, vì Cha muốn như thế.
Lạy Thiên Chúa, Nhất Thể Tam Vị,
283 Con muốn yêu mến Chúa như chưa có linh hồn nào trước đây đã từng mến yêu Chúa như vậy; và mặc dù rất khốn nạn và bé bỏng, nhưng con đã quăng mỏ neo tín thác của con xuống vực thẳm lòng thương xót của Chúa, ôi Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa của con! Cho dù con khốn cùng, nhưng con không sợ gì, và con hy vọng hát dâng Chúa một khúc ca tán tụng vinh quang đến muôn đời.
Ước chi đừng một linh hồn nào, cho dù khốn cùng nhất, trở thành miếng mồi
của nghi nan; bởi vì bao lâu còn sống, ai ai cũng còn khả năng trở thành một vị
đại thánh, và đó là sức mạnh vĩ đại của ân sủng Chúa. Miễn là chúng ta đừng
chống lại hoạt động của Chúa.
284 Lạy Chúa Giêsu, ước chi trước mắt Chúa, con có thể trở thành một làn sương mờ bao quanh trái đất để Chúa khỏi phải nhìn thấy những tội ác khốn
nạn. Lạy Chúa Giêsu, khi nhìn vào thế giới và thái độ hững hờ người ta đối xử
với Chúa, con cứ ứa hoài nước mắt; nhưng khi nhìn thấy một linh hồn tu sĩ nguội lạnh, trái tim con đã mướt máu.
285 1934. Một lần kia, lúc trở về phòng riêng, tôi mệt nhoài đến độ phải nằm nghỉ khi chưa kịp thay đồ, và khi tôi vừa thay đồ xong, một chị nhờ tôi đi lấy giùm một ít nước nóng. Tuy rất mệt nhọc, tôi cũng vội vàng khoác y phục rồi đi lấy một ít nước nóng cho (126) chị ấy, mặc dù từ phòng của tôi đến nhà bếp rất xa, bùn đất lầy lội đến tận mắt cá. Khi trở về phòng, tôi thấy một bình thánh
đựng Thánh Thể và nghe thấy tiếng Chúa phán, Con hãy cầm lấy chén thánh
này và đưa lên nhà tạm. Lúc đầu tôi lưỡng lự, nhưng khi đến gần và chạm đến
bình thánh, tôi lại nghe những lời này, Con hãy đến với từng chị em cũng bằng chính tình yêu khi đến với Cha; và bất cứ điều gì con làm cho họ cũng là làm cho chính Cha. Một lúc sau, tôi chỉ còn lại một mình.
286 + Lần kia, sau một giờ chầu cầu cho tổ quốc, một nỗi đau đã xuyên thấu
linh hồn tôi, và tôi cất tiếng cầu nguyện thế này: “Lạy Chúa Giêsu rất nhân lành,
nhờ lời các thánh cầu bầu, nhất là sự can thiệp của Người Mẹ rất đáng mến đã
nuôi nấng Chúa từ thuở còn thơ, con nài xin Chúa chúc lành cho quê hương con.
Lạy Chúa Giêsu, con van lơn Chúa đừng chấp tội lỗi chúng con, nhưng xin nhìn
đến những dòng nước mắt của các trẻ thơ bé bỏng và nỗi cơ hàn chúng đang
phải chịu. Lạy Chúa Giêsu, vì những trẻ thơ vô tội này, xin Chúa thương ban ân
sủng mà con khẩn nài cho quê hương con.” Ngay lúc đó, tôi nhìn thấy đôi mắt
Chúa Giêsu đẫm lệ và Người phán rằng: Hỡi ái nữ của Cha, con xem Cha dành cho chúng biết bao cảm thương. Con nên biết rằng chính các trẻ thơ là những người đỡ nâng thế giới.
287 + Lạy Chúa Giêsu của con, khi nhìn vào cuộc sống của các linh hồn, con thấy nhiều người phụng sự Chúa với thái độ nghi nan. Có những lúc, nhất là khi gặp cơ hội để tỏ lòng mến Chúa, con thấy họ trốn chạy khỏi chiến trường. Và một lần nữa Chúa Giêsu lại phán với tôi, Hỡi con nhỏ của Cha, con cũng muốn sống như vậy hay sao? Tôi thưa rằng, “Lạy Chúa Giêsu của con, con sẽ không trốn khỏi chiến trường, mặc dù mồ hôi tử khí ướt đẫm trán con; con sẽ không để thanh gươm vuột rớt khỏi tay cho đến khi được an nghỉ bên Chúa Ba Ngôi Chí Thánh!” Dù làm bất cứ việc gì, tôi cũng không cậy vào sức riêng, nhưng vào ơn Chúa. Với ơn Chúa giúp, một linh hồn có thể vượt thắng những tân toan gian khổ nhất.
288 (127) + Một lần kia, khi đang mải miết thưa chuyện với Chúa Giêsu về các học sinh của chúng tôi, được khích lệ nhờ lòng nhân ái của Người, tôi hỏi, “Trong số các học sinh của chúng con đây, Chúa có tìm được niềm an ủi nào không?” Chúa trả lời – Có, nhưng tình yêu của họ sơ sài, và vì thế Cha trao họ cho sự chăm sóc ân cần của con – con hãy cầu nguyện cho họ.
Ôi Thiên Chúa chí tôn, con chiêm ngắm lòng nhân lành Chúa! Chúa là Thiên Chúa các đạo binh trên trời, vậy mà Chúa lại tự hạ thẳm sâu đến với các thụ tạo đớn hèn của Chúa. Ôi, con khát khao nồng nàn biết bao được yêu mến Chúa bằng mọi nhịp đập của trái tim con! Cả địa cầu này không đủ cho con, bầu trời cũng quá nhỏ, và thinh không bất tận cũng chẳng là gì đối với con; thế nhưng một mình Chúa đã đủ cho con rồi, lạy Thiên Chúa Hằng Hữu! Chỉ mình Chúa có thể lấp đầy những vực sâu của linh hồn con.
289 Những giây phút hạnh phúc nhất của tôi là những khi được sống một mình với Thiên Chúa. Trong những giây phút ấy, tôi cảm nhận được sự cao trọng của Chúa và nỗi đớn hèn của mình.
Một lần kia, Chúa Giêsu nói với tôi, Con đừng ngạc nhiên vì đôi khi bị tố cáo bất công. Chính Cha đã từng uống chén đau khổ bất công này trước vì yêu con.
290 Lần kia, trong lúc hết sức xúc động vì nghĩ đến cõi đời đời và những mầu nhiệm nơi đó, linh hồn tôi trở nên sợ hãi; và khi suy thêm một lúc nữa, tôi bắt đầu hoảng hốt trước những mối nghi nan. Khi ấy, Chúa Giêsu phán với tôi, Hỡi con nhỏ của Cha, con đừng lo sợ về vấn đề nhà của Cha con. Con hãy để mặc những thắc mắc vô ích này cho những bậc thông thái thế gian. Cha muốn thấy con luôn luôn là một con trẻ. Con hãy hỏi cha giải tội về mọi sự với lòng đơn thành, và Cha sẽ giải đáp cho con qua môi miệng của ngài.
291 Vào một dịp kia, tôi thấy một người sắp phạm tội trọng. Tôi xin Chúa trút xuống cho tôi những cực hình khốn khó nhất để linh hồn kia được cứu thoát. (128) Khi ấy, tôi đột nhiên cảm nghiệm nỗi đau đớn kinh khủng của mạo gai trên đầu. Việc này kéo dài khá lâu, nhưng người kia đã được vững vàng trong ơn nghĩa Chúa. Lạy Chúa Giêsu của con, nên thánh thật dễ dàng biết bao; tất cả những gì cần thiết chỉ là một chút thiện chí. Nếu Chúa Giêsu nhìn thấy chút thiện chí này nơi linh hồn, Người sẽ vội vã hiến mình cho họ và không gì có thể
cản ngăn Người được, dù là các khuyết điểm hay sa ngã – tuyệt đối không có gì.
Chúa Giêsu nóng lòng giúp đỡ linh hồn, và nếu trung thành với ơn Chúa giúp,
họ có thể nhanh chóng đạt đến bậc trọn lành cao nhất mà một thụ tạo trần gian
có thể đạt được. Thiên Chúa rất quảng đại và không từ chối ơn Người với bất kỳ ai. Thực vậy, Người ban phát nhiều hơn những gì chúng ta xin. Trung thành với những soi động của Chúa Thánh Thần chính là con đường vắn tắt nhất.
292 + Khi thành tâm mến Chúa, linh hồn không nên sợ hãi gì trong đời sống
thiêng liêng. Hãy vâng theo hoạt động của ơn thánh và đừng đặt ra các giới hạn
cho mình trong việc kết thân với Chúa.
293 + Khi Chúa Giêsu làm linh hồn tôi mê say vẻ tuyệt mỹ của Người và cuốn hút tôi đến với Người, khi đó, tôi nhìn ra những gì nơi linh hồn tôi không đẹp lòng Người và tôi quyết tâm loại bỏ, cho dù phải trả bất cứ giá nào; và với ơn
Chúa giúp, tôi đã dứt bỏ được ngay. Thái độ hào hiệp này làm đẹp lòng Chúa, và kể từ giây phút ấy, Thiên Chúa bắt đầu ban cho tôi những ân sủng trọng đại hơn nữa. Trong đời sống nội tâm, tôi không bao giờ lý sự; không soi mói những
đường lối Thánh Thần Chúa hướng dẫn tôi. Đối với tôi, biết rằng mình được yêu và mình cũng yêu lại là đủ rồi. Tình yêu tinh tuyền làm tôi hiểu biết Thiên Chúa và hiểu được nhiều mầu nhiệm. Cha giải tội là sứ ngôn cho tôi. Lời ngài hết sức linh thánh đối với tôi – tôi đang nói về cha linh hướng của tôi [cha Sopocko].
294 + Một lần kia Chúa phán với tôi, Con hãy hành xử như một người hành khất không bỏ đi khi nhận được của bố thí nhiều hơn [những gì mìnhxin], nhưng cảm ơn một cách nồng nhiệt hơn. Con đừng quay lưng nói rằng con không xứng đáng nhận những ơn trọng đại Cha ban. Cha biết con bất xứng, nhưng con càng phải vui mừng và lãnh nhận tất cả những kho tàng (129) mà sức con có thể nhận được từ Trái Tim Cha, và như thế con sẽ làm đẹp lòng Cha hơn. Cha cho con biết thêm một điều: Con hãy lãnh nhận các ân sủng này không chỉ cho con, mà còn cho tha nhân nữa; tức là con hãy khuyến khích những ai tiếp xúc với con hãy tín thác vào lòng thương xót vô cùng của Cha. Ôi, Cha yêu thương những linh hồn nào hết lòng tín thác nơi Cha. Cha sẽ làm tất cả cho họ.